TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2249

ấy nằm nghiêng trên giường, tay cầm tẩu thuốc còn quần áo lỏng lẻo lộ ra
bắp đùi trắng nõn.

“Đông ly bả tửu hoàng hôn hậu,” một giọng nữ trầm cất lên. Cố Cửu Tư

nghe tiếng tẩu thuốc gõ gõ và nàng ấy dài giọng bảo, “Cứ tưởng ai, hóa ra
là Vọng Lai.”

“Tây Phượng,” Vọng Lai nói, “chủ tử đâu?”

“Ngươi dẫn theo ai đấy?”

Ánh mắt của nữ tử được gọi là Tây Phượng dừng trên người Cố Cửu Tư.

Hắn đang núp trong bóng tối, nghe Tây Phượng hỏi chuyện liền kéo mũ
trùm xuống rồi bình tĩnh đáp, “Cố Cửu Tư.”

Người bên trong hút thuốc nhả khói, nàng ấy tập trung quan sát Cố Cửu

Tư một lát. Sau đấy tiếng lách cách vang lên từ tấm rèm châu và một nữ tử
áo đỏ đi từ trong ra.

Dung mạo nàng ấy đẹp tuyệt trần với mái tóc búi lỏng và đôi mắt hơi

xếch lên. Ánh mắt kia chỉ hững hờ lướt qua cũng đủ quyến rũ tới mức
khiến chân tay người ta mềm nhũn.

Sắc mặt Cố Cửu Tư không dao động, hắn để mặc nàng ấy dò xét mình.

Lát sau, Tây Phượng khẽ cười rồi xoay người nói, “Đi theo ta.”

Sau khi rời khỏi phòng, nàng ấy dẫn bọn họ vào sâu trong hậu viện và

cuối cùng dừng lại trước một căn phòng treo hai cây hoa quế trên cửa.
Nàng ấy gõ nhẹ ba lần lên cửa, không nhanh không chậm. Chẳng mấy
chốc, cửa phòng mở ra và Tây Phượng đứng tại cửa mà cung kính thông
báo, “Chủ tử, Vọng Lai đưa đại công tử về.”

Kế tiếp Cố Cửu Tư nghe Giang Hà nói với cái giọng chẳng hề ngạc

nhiên, “Đúng lúc đấy, vào đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.