TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2294

Xung quanh là đất vàng trọc lóc, trên đê có cây nhưng là cây nhỏ mới

mọc nên không thể chịu trọng lượng của một người và làm điểm cố định
giúp người ta lặn sông Hoàng Hà.

Liễu Ngọc Như suy nghĩ rồi quyết định, “Một tổ hai mươi người cùng

giữ dây thừng để người bơi giỏi xuống kiểm tra. Thưởng mười lượng bạc
cho mỗi lần xuống.”

Mọi người nghe vậy thì không phản đối, vài người xung phong làm theo

ý kiến của Liễu Ngọc Như.

Những người này cột dây thừng quanh mình và Liễu Ngọc Như cho

người trên bờ giữ dây rồi mới để bọn họ lặn xuống. Cùng lúc ấy, Lý tiên
sinh đi quanh con đập với hàng lông mày nhíu chặt.

Liễu Ngọc Như nhìn thoáng qua Lý tiên sinh, nàng nghi hoặc hỏi, “Tiên

sinh đang xem gì thế?”

“Ta cứ thấy có gì kỳ kỳ.” Lý tiên sinh đưa mắt nhìn hai bên đập. “Ngài

có cảm giác độ cao của mực nước hai bên khác nhau không?”

Liễu Ngọc Như nghe vậy liền tập trung nhìn Hoàng Hà. Mực nước hai

bên quả thực không cân xứng, bên có Thủ Nam Quan ở hạ du thấp hơn;
điều này đồng nghĩa với việc đê đập phía Thủ Nam Quan luôn gánh chịu
sức nước lớn hơn.

“Ngoài ra,” Lý tiên sinh chỉ vào hạ du, “nơi đây rõ ràng là sườn núi

nhưng khúc sông đang bằng phẳng thì đến đoạn cách đây hơn ba mươi
trượng lại đột ngột dốc xuống. Thiết kế như vậy quá vô lý.”

Phải, rất vô lý. Thiết kế kiểu đó khiến sau ba mươi trượng thì nước chảy

càng xiết, chưa kể còn tăng lượng công việc cho phân đoạn xây dựng phần
đập trong khoảng cách kia vì phải đắp nhiều bùn đất vào đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.