TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2296

dây rất xù xì, Lý tiên sinh sờ một hồi thì nhận ra nó được che giấu trong
bùn đất. Sắc mặt Lý tiên sinh khó coi tột độ, ông sai người đưa dây đến rồi
cột quanh mình và chúi hẳn người xuống để kiểm tra. Bây giờ ông mới sờ
đến gạch – không chỉ có một, hai miếng mà là rất nhiều – chúng được dây
thừng cố định vào lòng sông.

Lý tiên sinh hít vào một hơi dài, ông đứng dậy hướng dẫn mọi người tìm

vị trí của gạch. Bọn họ tìm ra tổng cộng mười chỗ dùng dây thừng giữ
gạch, chỗ cuối cùng chính là điểm kết thúc của khúc sông bằng phẳng dài
ba mươi trượng.

Đống gạch được dây thừng bó thành một khối cố định trên mặt tường,

hai bên là những tảng đá lớn; tức nghĩa gạch và đá xen kẽ nhau.

Liễu Ngọc Như nhìn sắc mặt trầm trọng của Lý tiên sinh liền biết có

điềm xấu. Lý tiên sinh cho người mang gậy trúc dài tới rồi đo lường mực
nước, ông ngồi trầm tư bên bờ sông một lúc mới đứng dậy nói với Liễu
Ngọc Như, “Phu nhân, ta nghĩ Lạc Tử Thương không chôn thuốc nổ ở
đây.”

“Vậy y đã làm gì?” Phó Bảo Nguyên kinh ngạc, ông không hiểu nổi.

Lý tiên sinh giải thích, “Ta đoán y đã thiết kế kỹ lưỡng địa điểm này

trong quá trình tu sửa. Mọi người xem kìa, mực nước đối diện rõ ràng cao
hơn bên chúng ta rất nhiều, bên chúng ta phải chịu tác động từ dòng chảy
suốt một thời gian dài. Y dùng gạch ở những vị trí đáng lẽ cần xây bằng đá,
hiện giờ đống gạch được dây thừng bó chặt nên tương đương với đá tảng
hay một bức tường và có thể tạm thời gánh chịu dòng chảy. Nhưng nếu
chúng vỡ ra thì sao?”

Vấn đề ông đặt ra khiến tâm trạng mọi người nặng trĩu, Liễu Ngọc Như

vẫn cố hỏi, “Nếu chúng vỡ, con đập có chống chọi được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.