TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2354

Trực giác mách bảo Cố Cửu Tư điệu cười của y là điềm gở, hắn tức khắc

nhào về trước. Lạc Tử Thương chộp lấy cây nến rồi quát, “Đứng lại!”

“Ta cài thuốc nổ trong cung.” Lạc Tử Thương giữ chặt cây nến, lui về

sau một bước.

Lời này khiến Lưu Thiện biến sắc kịch liệt, mọi người trong cung hộc

tốc chạy trốn. Lưu Thiện cuống quít đỡ Phạm Ngọc và gấp gáp giục, “Bệ
hạ, đi thôi, mau lên!”

Phạm Ngọc ôm lấy quyển sổ, Lưu Thiện lôi hắn ra ngoài.

Cố Cửu Tư không dám nhúc nhích vì biết mình là mục tiêu của Lạc Tử

Thương; hắn mà cử động dù chỉ một chút thì Lạc Tử Thương sẽ lập tức
châm lửa kíp nổ. Hắn siết chặt nắm đấm, hắn cần câu giờ cho mọi người.

“Liễu Ngọc Như luôn bảo ta không phải người tốt,” Lạc Tử Thương

chậm rãi lên tiếng, “nhưng thật ra nếu có thể thì ta đâu tùy tiện giết người.”

“Ngươi đáng lẽ là người tốt,” Cố Cửu Tư nói.

Lạc Tử Thương cười nhẹ một tiếng, “Chắc vậy, nhưng hiện giờ ta quả

thật là kẻ ác. Có một câu ta chưa từng nói nhưng hôm nay ta phải nói–”

Lạc Tử Thương ngước nhìn Cố Cửu Tư, “Cố gia ngươi phải xin lỗi ta và

nương.”

“Nếu không thể cưới Lạc Y Thủy sao còn trêu chọc? Nếu đã trêu chọc

sao chẳng chịu cưới? Nếu sinh ra ta sao chả dưỡng dục chu đáo? Tại sao
ngươi sống trong nhung lụa còn ta phải đối đầu với vô vàn điều xấu xa và
nếm trải đủ loại cay đắng của thế gian?”

“Ta sai,” Lạc Tử Thương nhìn chòng chọc Cố Cửu Tư, “ta có lỗi với

người trong thiên hạ nhưng Cố gia ngươi nợ ta một lời xin lỗi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.