TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2370

“Đêm qua, cữu cữu Giang Hà của ta và Lạc Tử Thương đồng quy vu tận

trong cung điện.”

Giọng Cố Cửu Tư run run khi nói những lời này.

“Chúng ta kiên trì giữ gìn những gì tiên đế quyết tâm xây dựng. Chúng ta

cũng thực hiện lời hứa thuở thiếu thời. Bệ hạ từng là một nhi lang tốt đẹp
của Đại Hạ, mong ngài,” Cố Cửu Tư nức nở dập đầu, “đừng phụ bạc nhiệt
huyết của chúng ta và quên mất sơ tâm.”

Chu Cao Lãng vẫn giữ im lặng như đang cân nhắc. Chu Diệp siết dây

cương mà nhìn Cố Cửu Tư quỳ trên đất, hắn bỗng nhớ tới hoài bão đầy khí
phách anh hùng mình từng thốt lên khi đối ẩm cùng Cố Cửu Tư ở Dương
Châu năm xưa.

Hắn lại nhớ đến lời trách mắng của Liễu Ngọc Như – Huynh cho rằng tại

sao Uyển Chi tẩu tẩu yêu huynh?

Ánh mắt hắn dán lấy Cố Cửu Tư, cơ bắp căng cứng.

Diệp Thế An cũng chăm chú nhìn Cố Cửu Tư.

Quãng thời gian hành quân dài dằng dặc khiến hắn lẫn Chu Diệp tỉnh táo

lại, nỗi hận thù bóp nghẹt bọn họ dần tan biến. Đôi mắt hắn nhìn Cố Cửu
Tư nhưng trong tâm trí là học đường thời niên thiếu, là tiếng ve rộn ràng
của mùa hè Dương Châu.

Cố Cửu Tư giữ vững niềm tin của hắn, Diệp Thế An thì sao?

Diệp Thế An ngửa đầu nhìn về phía Đông Đô – không thành hiền thần

nổi danh thì cũng đừng làm loạn tặc khét tiếng.

Dưới cổng thành, Lý Ngọc Xương đứng từ xa quan sát. Thấy Cố Cửu Tư

cứ quỳ mãi trên đất, hắn bất chợt tiến về phía trước dưới ánh mắt của mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.