TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 238

điểm trên một đường thẳng là sòng bạc, tửu lầu, và nhà hắn. Lúc ấy họ
không hề nắm rõ thiên hạ vận hành thế nào, chỉ bắt đầu bù đắp kiến thức
sau ngày thành hôn. Vì Cố Cửu Tư học hành có hệ thống nên lý luận rành
mạch hơn Liễu Ngọc Như, song Liễu Ngọc Như buôn bán bên ngoài nghe
được nhiều chuyện từ người làm ăn nên lại có cách suy nghĩ khác biệt.

“Thiên hạ bao gồm mười ba châu, Hoài Nam trù phú nhất nhưng xét về

thực quyền thì binh lực ở U Châu lại hùng mạnh. Ta nghe nói những đại lão
gia phương Bắc trước giờ đều xem thường Dương Châu là nơi tiêu xài
hoang phí. Nếu thiên hạ thật sự loạn thì e rằng Dương Châu sẽ thành miếng
thịt béo ngậy.”

Cố Cửu Tư ăn đậu phộng, thở dài bảo, “Ta chỉ hy vọng thiên hạ thái bình

để ta tiếp tục tiêu tiền như nước, yên tâm làm công tử bột.”

“Ta cảm thấy quan lại phương Bắc chưa hẳn xem thường Hoài Nam như

ngươi bảo.” Liễu Ngọc Như nghĩ ngợi rồi cân nhắc nói, “Gần đây ta quen
một công tử đến từ U Châu. Dựa theo lời huynh ấy nói thì U Châu tuy dòm
ngó sự giàu có của Dương Châu nhưng vô cùng thận trọng trong việc đối
phó Dương Châu. Huynh ấy bảo đánh trận không phải chỉ cần binh tướng
dũng mãnh là được; những vật tư như lương thực, quân trang cũng là yếu tố
then chốt trên chiến trường. Nếu đúng như lời huynh ấy thì khi thiên hạ
loạn, Dương Châu dĩ nhiên là miếng thịt béo, nhưng dù tướng sĩ chẳng tinh
nhuệ thì không phải ai cũng dám động…”

“Nhưng chúng ta có tiền.” Cố Cửu Tư cười đáp trả, hắn vừa quăng đậu

phộng vừa nói, “Còn nhớ ta đã nói gì không? Bạc thật sự là gốc rễ cho
niềm vui của con người.”

Liễu Ngọc Như cũng chịu thua cái thái độ bỡn cợt của Cố Cửu Tư. Cố

Cửu Tư ngẫm nghĩ trong chốc lát rồi mở miệng hỏi, “Công tử từ U Châu?
Hắn đến đây làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.