TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2397

việc. Buổi chiều, hai cha con cùng về nhà rồi Liễu Ngọc Như dành thời
gian chơi với Cố Cẩm.

Cố Cẩm ít nói nhưng cực kỳ ngoan. Mỗi buổi sáng, Mộc Nam bày một

cái ghế nhỏ và một cái bàn nhỏ cho nàng. Đồng thời, ông đưa nàng cây
quạt tròn be bé làm nàng giống hệt phiên bản nhóc tỳ của một tiểu thư khuê
các. Nàng vừa phe phẩy quạt vừa ngồi ngoài đại điện ngắm trời mây non
nước, nhìn mặt trời mọc và đếm số mây trắng trôi ngang qua là vừa hết một
buổi sáng. Lúc Cố Cửu Tư hạ triều, ông mới bước ra đã thấy một cục tròn
vo mừng rỡ chạy tới trước mặt mình. Nàng giơ tay rồi nhìn ông bằng đôi
mắt to ướt át, sau đấy dùng vốn từ ít ỏi để kêu, “Ôm, cha, ôm một cái!”

Khuôn mặt Cố Cẩm đáng yêu, tròn tròn hồng hồng dễ tạo thiện cảm.

Nàng còn sở hữu đôi mắt trong veo tựa lưu ly, khi nàng nhìn cái gì thì trong
mắt chỉ tràn ngập hình ảnh của thứ đấy, khiến người ta thỏa mãn tột độ.

Ngày nào cũng có cục tròn vo nghênh đón mình hạ triều làm hoa nở tưng

bừng trong lòng Cố Cửu Tư. Diệp Thế An độc thân lâu năm và Thẩm Minh
chưa sinh con càng nhìn càng ghen ghét, hai người hăng hái giành giật, “Để
thúc thúc ôm, thúc thúc cũng có thể ôm!”

Nhưng Cố Cửu Tư sao cho phép kẻ khác chạm vào nữ nhi của mình?

Lúc Thẩm Minh lẫn Diệp Thế An tiến lên cướp con ông, Cố Cửu Tư nhào
tới bế bổng Cố Cẩm nhanh như chớp. Ông ôm nàng vào lòng, đắc ý nói,
“Đi thôi, cha đưa con về, chúng ta không thèm quan tâm hai tên thúc thúc
kỳ quái kia.”

Mấy lời này khiến Thẩm Minh bất mãn, ông lạnh lùng “hừ” một tiếng,

“Không cho ôm thì thôi, ta với Diệp Vận đã thành thân nên chúng ta sẽ tự
sinh con!”

Diệp Thế An đứng cạnh nghe vậy liền lườm ông, lạnh lùng bảo, “Hóa ra

ngươi chỉ muốn Vận nhi sinh con cho mình. Quên cái dã tâm đó đi! Diệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.