TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2398

gia có phải nuôi muội ấy cả đời thì cũng không để muội ấy gả loại người
như ngươi!”

Thẩm Minh: …

Diệp Thế An vung tay áo rồi xoay người bỏ đi, Thẩm Minh cấp tốc chạy

theo lấy lòng, “Cữu ca, ta nói sai rồi, ta thích Diệp Vận chứ đâu chỉ đòi con
cái. Cữu ca chậm chân thôi, cữu ca!”

Cố Cẩm lên triều ngắm trời đến ngày nàng năm tuổi, lúc này người triều

đình phần lớn đã quen mặt và rất yêu thích nàng. Nàng dần cảm thấy lên
triều thật buồn tẻ song vào ngày đầu xuân năm nàng năm tuổi, lúc đang
chán ngán nhìn bầu trời thì một tiểu ca ca lọt vào tầm mắt của nàng.

Tiểu ca ca xấp xỉ mười hai, mười ba tuổi, mặc áo choàng trắng thêu hình

rồng bằng chỉ kim tuyến vàng và trên đầu cài quan ngọc nạm trân châu.
Tảo triều[3] vừa bắt đầu, hắn dẫn người tới cửa đại điện rồi ánh mắt dừng ở
Cố Cẩm.

Đây là tiểu ca ca đẹp nhất mà Cố Cẩm từng gặp.

Không phải nàng chưa bao giờ thấy nam nhân đẹp; phụ thân Cố Cửu Tư

chính là mỹ nam tử đứng đầu Đại Hạ. Các thúc thúc của nàng – Diệp Thế
An, Thẩm Minh, Lý Ngọc Xương, thậm chí là thiên tử Chu Diệp – đều sở
hữu diện mạo xuất chúng. Nhưng bọn họ già quá nên tất cả là đối tượng
không thể đùa giỡn trong lòng nàng. Còn tiểu ca ca này là người trẻ tuổi và
khôi ngô nhất nàng từng thấy.

Tiểu ca ca không chỉ anh tuấn mà còn dịu dàng. Từ ánh mắt đầu tiên, Cố

Cẩm đã ngắm hắn đến ngây người nên làm quạt tròn trong tay rớt cái
“cạch”. Tiểu ca ca nhấp môi cười khẽ, hắn cất bước lại gần rồi cúi xuống
nhặt quạt. Hắn ngồi xổm mà đưa quạt cho Cố Cẩm, nhỏ nhẹ dặn, “Cầm
chắc nhé, đừng làm rơi nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.