TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2423

được ai đấy rồi thành thân sinh con. Tới lúc đó, hắn sẽ chính thức trở thành
người qua đường trong đời nàng.

Nghĩ đến khả năng ấy khiến Chu Bình đau tới mức khó thở. Hắn thở đứt

quãng rồi bỗng nhiên đẩy thái giám và điên cuồng xông ra ngoài.

“Cố đại nhân đâu?” Hắn chộp lấy một người rồi nóng nảy chất vấn, “Cố

đại nhân đâu, có thấy Cố đại nhân không?”

Thái giám phát hoảng mà cuống quít chỉ đường cho hắn.

Trời đổ mưa nhỏ, Chu Bình chạy một mạch ra ngoài cung theo chỉ dẫn từ

thái giám.

Lúc này Cố Cẩm ngồi một mình trên xe ngựa vì nàng sợ Cố Cửu Tư lẫn

Liễu Ngọc Như thấy dáng vẻ khó coi của nàng. Nàng ở trong chiếc xe ngựa
nhỏ phía sau bọn họ, vừa ôm thư hòa ly Chu Bình đưa vừa cuộn tròn mà
khóc thảm thiết.

Tiếng mưa ngoài kia che khuất tiếng khóc của Cố Cẩm, nàng lặp đi lặp

lại với mình rằng khóc xong sẽ ổn thôi.

Trên đời chả có chướng ngại nào không vượt qua được, những tháng

ngày sau khi rời xa hắn cũng vậy.

Nàng quyến luyến người này suốt mười ba năm; mười ba năm cầu mà

không được nhưng giờ phải miễn cưỡng từ bỏ. Hắn lớn lên trong lòng
nàng, ngắt bỏ hắn chẳng khác gì xẻ thịt để máu chảy đầm đìa và chịu đựng
cơn đau khó kìm nén.

Khi nàng đang khóc tới mức mất kiểm soát thì bên ngoài truyền đến

tiếng vó ngựa dồn dập rồi xe ngựa đột ngột dừng lại. Nàng hoảng hốt bám
vào vách xe, sau đó màn xe được người khác cuốn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.