TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 296

Mặt Dương lão bản vẫn bình thản, “Đại công tử quá lo lắng rồi, tại hạ sẽ

không chơi trò bàng môn tà đạo như vậy.”

“Cược lớn như thế,” Cố Cửu Tư cười, “dĩ nhiên phải cẩn thận chút. Sòng

bạc Tam Đức đã coi trọng chữ tín đến vậy thì ta có ý này.”

Cố Cửu Tư chỉ vào Liễu Ngọc Như, “Ngươi lắc xúc xắc.”

Liễu Ngọc Như ngẩn người, Dương lão bản nhíu mày. Cố Cửu Tư mỉm

cười, “Nội tử là khuê tú nức tiếng Dương Châu, chưa từng tiếp xúc những
thứ này, Dương lão bản yên tâm chưa?”

Dương lão bảo trầm mặc. So với mấy tay lão luyện trong sòng bạc thì

thân phận của Liễu Ngọc Như đúng là sạch sẽ hơn.

Liễu Ngọc Như không lên tiếng cũng chẳng lùi bước, nàng thản nhiên

đứng dậy tới bên chiếu bạc. Cố Cửu Tư nhìn Dương lão bản, “Dương lão
bản, chúng ta quyết định luật chơi trước; chơi tổng cộng bảy ván, không thể
bỏ cuộc giữa chừng. Nếu ngài bỏ cuộc trước, không những phải xóa nợ cho
tiểu công tử này mà còn phải nhận lỗi bằng cách đưa cho bọn họ năm mươi
ngàn bạc trắng. Nếu ta bỏ cuộc trước thì coi như hoàn toàn thua cuộc, ngày
mai ngài có thể phái người đến Cố gia kiểm kê tài sản. Nếu chúng ta đều
kiên trì tới cùng thì sẽ xem mỗi người thắng được nhiều ít ra sao. Ngài thấy
thế nào?”

“Cửu Tư!”

Trần Tầm nghe mà sốt ruột, Cố Cửu Tư đưa tay ngăn hắn lại.

Sắc mặt Dương lão bản không thay đổi, chỉ giơ tay lên nói, “Mời.”

Mọi người dồn ánh mắt về phía Liễu Ngọc Như. Liễu Ngọc Như hít sâu

một hơi, tay giơ lên cốc lắc xúc xắc. Thấy lực tay nàng hơi yếu, Cố Cửu Tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.