TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 317

“Ngươi đừng nói nữa, ta uống là được chứ gì.” Liễu Ngọc Như đỏ mặt,

vội lí nhí đồng ý. Cố Cửu Tư liền dạy quyền pháp phương Nam cho Chu
Diệp, cùng oẳn tù tì với Chu Diệp.

Rượu chuẩn bị cho Chu Diệp là rượu mạnh phương Bắc, còn cho Liễu

Ngọc Như là rượu trái cây phương Nam. Mọi người vừa oẳn tù tì vừa cười
đùa uống rượu. Liễu Ngọc Như khi chưa say thấy miệng đầy hương vị ngọt
ngào mang theo chút mùi trái cây nên uống hơi nhiều. Cố Cửu Tư mới chơi
mấy vòng, Liễu Ngọc Như đã ngã “rầm” xuống bàn. Cố Cửu Tư vô thức
thốt lên, “Tửu lượng kém vậy á?!”

Ấn Hồng đứng cạnh lúng túng phân trần, “Thiếu phu nhân trước giờ

chưa từng say rượu, ngài đừng gây khó dễ cho ngài ấy.”

“Nha hoàn này to gan,” trong lời Cố Cửu Tư không có tí uy hiếp nào,

hắn cố ý làm mặt nghiêm, “sao dám ăn nói với ta như thế!”

Ấn Hồng liếc hắn một cái rồi đỡ Liễu Ngọc Như dậy.

Chu Diệp nín cười, “Tiểu nha hoàn này của nhà ngươi thật lợi hại.”

Cố Cửu Tư thở dài, “Gia môn bất hạnh, địa vị của ta quá thấp, lòng ta vô

vàn đắng cay.”

Hắn thấy Liễu Ngọc Như được đỡ sang một bên liền phấn khích nói,

“Nào nào nào, nàng say rồi, chúng ta có thể uống đã đời!”

Mọi người: …

Hóa ra nãy giờ hắn chỉ chờ giây phút này.

Chu Diệp dở khóc dở cười, “Cửu Tư,” hắn đổi xưng hô, đủ thấy sự thân

mật giữa hai người, “nếu ngươi đem trí thông minh đặt vào chuyện nghiêm
túc thì đã sớm nổi danh ở Dương Châu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.