TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 365

Nàng chợt dừng bước, cảm thấy hơi sợ hãi. Nàng sợ mình vừa bước ra sẽ

thấy cảnh giống trong mộng là Cố Cửu Tư người cắm đầy binh khí ngã
xuống trước mặt nàng.

Song nàng chỉ chần chờ giây lát rồi hít một hơi thật sâu, thầm nhủ mọi

chuyện sẽ không diễn ra như thế.

Bởi vì mộng đã được sửa lại. Hiện giờ Giang Nhu đã trốn thoát, vậy thì

Cố Cửu Tư cũng sẽ không sao hết.

Trong mộng hắn gọi nàng tới cứu hắn, bây giờ nàng thật sự đã tới, nàng

nhất định sẽ không vứt bỏ hắn.

Nàng cầm theo đèn, gấp gáp chuyển qua đi đường tắt. Cách đấy không

xa có tiếng người kêu chói lói, tim Liễu Ngọc Như đập thình thịch. Song
nàng vẫn nói với chính mình hãy tiến về phía trước, nàng phải tiến về phía
trước.

Nàng vừa đi trong hẻm nhỏ vừa quan sát xung quanh. Bao quanh Cố phủ

là biển người; Vương Thiện Tuyền cùng Vương Vinh đứng ở cổng Cố phủ,
còn Cố Lãng Hoa canh giữ cổng và có gia đinh cầm đao chắn trước ông.

“Cố lão gia,” Vương Thiện Tuyền cười cười, “chuyện ngài nói đều là

giả, không hề có chứng cứ. Ngài đừng lừa dối khuyển tử nữa, mau ngoan
ngoãn chịu trói để khỏi thêm phiền.”

“Ngươi nói ta không có chứng cứ thì ta không có thật à?” Cố Lãng Hoa

cười nhạo, “Ta đã giao tất cả chứng cứ cho một vị ngự sử[3] đại nhân. Chỉ
cần ta chết, đảm bảo nhà tù Đông Đô sẽ có tên ngươi.”

Lời này khiến Vương Thiện Tuyền cúi đầu khẽ cười.

Liễu Ngọc Như nhìn Vương Thiện Tuyền cười mà trong lòng bất an.

Trước kia nếu nói như vậy thì chắc có thể đe dọa Vương Thiện Tuyền,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.