TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 389

trong dòng nước lâu như thế, có thể vào giây phút này đưa ra bờ vai gầy gò
để hắn dựa vào, cho hắn ảo giác chỉ cần người này ở đây thì mọi chuyện sẽ
ổn.

Nội tâm hắn cực kỳ bình tĩnh. Hắn từng cho rằng bản thân sẽ không

chống đỡ nổi sóng to gió lớn như vậy. Song khi cơn bão này thật sự tới, hắn
mới phát hiện mọi thứ đỡ hơn so với tưởng tượng của hắn rất rất nhiều.

Hai người lẳng lặng dựa vào nhau. Diệp Thế An và gã sai vặt đã trở về.

Diệp Thế An nhanh chóng lên xe ngựa, chỉ thị gã sai vặt điều khiển xe
ngựa đến thành trì gần nhất.

“Hai người có giấy tờ tùy thân chứ?” Diệp Thế An đặt câu hỏi trước.

Liễu Ngọc Như trả lời, “Chúng ta có hai bộ giấy tờ mới.”

“Vậy là tốt rồi.” Diệp Thế An gật gù, “Lát nữa hai người nhớ nói mình là

bằng hữu của ta, do không hợp khí hậu nên nhất thời bị bệnh. Những
chuyện khác cứ để ta ra mặt.”

Dứt lời, Diệp Thế An lấy ra một cái bao và một cái hộp rồi nói, “Hai

người thay đổi quần áo trước, sau đó cải trang. Hiện nay đã phát lệnh truy
nã, cần phải thay đổi nhiều một chút.”

Nói xong Diệp Thế An liền rời xe ngựa, lưu lại Cố Cửu Tư cùng nàng.

Liễu Ngọc Như hơi bối rối, Cố Cửu Tư giơ tay túm lấy một cái đai lưng
cạnh bên rồi tự mình cột nó lên đôi mắt, “Ngươi thay đồ đi, ta sẽ không
nhìn.”

Liễu Ngọc Như im lặng. Để nàng thay quần áo trước mặt một nam tử –

dù hắn đã bịt mắt thì nàng vẫn thấy khó xử.

Tuy nhiên hiện giờ nàng không có nhiều thời gian để lãng phí. Nàng khẽ

cắn môi rồi bắt đầu thay quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.