TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 458

xe ngựa của bọn họ; khác hẳn cảnh tượng hoang vu ngàn dặm ở Thương
Châu.

Hai người đến trước cổng thành, Giang Nhu cùng Tô Uyển đang chờ ở

đó. Liễu Ngọc Như từ xa đã nhìn thấy họ, nàng kích động nói, “Là nương
của ta và bà bà!”

Cố Cửu Tư ngước mặt khỏi quyển sách rồi dùng sách nâng màn xe lên.

Thấy Giang Nhu và Tô Uyển đứng đằng xa, hắn cười cười, “Mắt ngươi tinh
thật.”

Xe ngựa dừng lại, Liễu Ngọc Như phấn khích xuống xe. Nàng vui sướng

tới trước mặt Tô Uyển, lớn tiếng gọi, “Nương!”

Đôi mắt Tô Uyển hàm chứa nước mắt, bà nhìn nữ nhi chạy đến rồi ôm

chặt lấy mình.

Liễu Ngọc Như vốn cực kỳ hoạt bát nhưng từ ngày Trương Nguyệt Nhi

vào phủ, nàng kiềm hãm bản tính, đâu có khi nào biểu lộ cảm xúc thế này?
Có thể thấy được nàng đang vô cùng mừng rỡ.

Tô Uyển vỗ nhẹ lưng Liễu Ngọc Như, sụt sịt nói, “Trở về là tốt rồi, trở

về là tốt rồi.”

Giang Nhu nhìn Liễu Ngọc Như, mắt bà mang theo ý cười. Bà chậm rãi

quay đầu liền thấy Cố Cửu Tư xuống xe ngựa.

Hắn mặc trang phục xanh lam, tóc dùng vải búi lại. Hắn gầy đi nhiều,

trông có vẻ còn cao hơn trước. Khó ngờ là hắn khống chế bản tính phô
trương của mình mà lặng im đứng trước Giang Nhu; thần thái trầm tĩnh và
ôn hòa, giống hệt người đọc sách.

Giang Nhu không biết tại sao nhìn thấy Cố Cửu Tư như vậy thì mắt bà

hơi chua xót. Nhưng bà vẫn duy trì vẻ ngoài bình thản, bà vừa cười vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.