TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 618

Nhận được nụ hôn của Cố Cửu Tư, lòng nàng sinh ra mấy phần bối rối.

Thuốc mê khiến Ấn Hồng buồn ngủ, nàng ấy gà gật dựa vào tường. Liễu
Ngọc Như nhìn thoáng qua Ấn Hồng, nàng túm lấy tay áo của Cố Cửu Tư
và rụt rè nói, “Ta…ta không bị gì hết.”

“Không sao, không sao hết.” Cố Cửu Tư không hiểu ý nàng, hắn an ủi,

“Ngươi không bị gì cả.”

“Ta…” Liễu Ngọc Như ấp úng mãi, rốt cuộc nàng đỏ mặt nói thẳng,

“Ta… Không có ai chạm vào ta hết…”

Thanh âm nói chuyện của Liễu Ngọc Như nhỏ dần, nàng lúng túng bảo,

“Tên Thẩm Minh kia… Là người tốt… Hắn…”

Cố Cửu Tư ngẩn người. Lát sau, hắn cuối cùng đã hiểu lời nàng.

Hắn ôm chầm lấy Liễu Ngọc Như, nhất thời chết lặng. Nội tâm hắn chợt

nảy sinh niềm vui khiến chân cẳng hắn nhũn ra. Hắn chẳng phân rõ cảm
xúc này là gì; nó pha trộn nhiều thứ, phức tạp tới mức khó diễn tả. Đây
không chỉ là thái độ đối với gia đình hay bằng hữu vừa sống sót sau tai nạn,
mà còn mang theo vài phần vui mừng ngoài ý muốn không thể nói thành
lời.

Hắn ngây người thật lâu, Liễu Ngọc Như hơi thấp thỏm bèn vội nói,

“Ngươi đừng nghi ngờ, hãy tin ta, ta…”

“Ta không để bụng.”

Cố Cửu Tư đột nhiên mở miệng. Liễu Ngọc Như ngớ người nhìn hắn,

sau đấy nàng thấy ánh mắt chân thành của Cố Cửu Tư, “Ta chẳng hề để
bụng những gì ngươi nói. Ta chỉ lo lắng ngươi có bị ức hiếp, hay có thể
bình an trở về không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.