TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 675

Vị đệ đệ kia của nàng vốn luôn có chính kiến riêng, nếu có thể cắt đứt thì

đã làm từ lâu chứ đâu cần chờ đến hôm nay?

“Để hỏi thăm tin tức trước đã.” Giang Nhu thở dài, “Có thể khuyên thì

khuyên, khuyên không được cũng đành chịu.”

Nói rồi Giang Nhu miễn cưỡng cười, “Ăn cơm đi, đừng bận tâm nữa.”

Mọi người ăn cơm xong, Giang Nhu đứng dậy về phòng, Liễu Ngọc Như

và Cố Cửu Tư cũng về phòng của mình. Liễu Ngọc Như phát hiện Cố Cửu
Tư thẫn thờ, nàng không nhịn được mà hỏi, “Ngươi lo cho cữu cữu?”

Cố Cửu Tư hoàn hồn, hắn thở dài rồi gật đầu, “Cữu cữu của ta…thật ra

đối xử với ta không tệ. Ta hy vọng ông ấy sống tốt.”

“Vậy ngươi…” Liễu Ngọc Như thử thăm dò, “có định đầu quân cho

Lương Vương không?”

Cố Cửu Tư nghe vậy bèn nhàn nhạt liếc Liễu Ngọc Như, “Đầu ta bộ bị

hỏng chắc?”

Liễu Ngọc Như ngẩn người. Cố Cửu Tư dừng bước chân, nhìn vầng

trăng sáng ở chân trời, “Lương Vương sở dĩ có thể đóng chiếm Đông Đô
không phải vì ông ta hùng mạnh, mà vì mọi người đều trông cậy Lương
Vương làm chim đầu đàn. Không có hoàng đế chính thống, Lương Vương
là nghịch thần mà ai cũng có thể dựng cờ đi đánh, ngươi nói ông ta sẽ
chống trả được bao lâu?”

“Nhà chúng ta không thể lao vào vũng nước đục này.” Cố Cửu Tư cụp

mắt, “Chỉ hy vọng người đầu tiên đánh bại Lương Vương và tiến vào Đông
Đô là Phạm Hiên, như vậy có lẽ chúng ta sẽ cứu được cữu cữu.”

“Yên tâm đi.” Liễu Ngọc Như nắm tay hắn, dịu dàng nói, “Sẽ cứu được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.