TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 706

Liễu Ngọc Như cảm thấy chua xót, nàng nhìn khuôn mặt là sự kết hợp

giữa thiếu niên và thanh niên kia mà không khỏi ôm chặt hắn.

“Cửu Tư,” nàng thốt nên, thanh âm câm lặng, “ngươi là Cố Cửu Tư của

đời ta.”

Cố Cửu Tư vất vả giữ lấy nàng, hơi thở hắn phảng phất mùi rượu. Liễu

Ngọc Như nghe tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài, nàng nhìn người trước mặt
rồi nghiêng người và dùng môi mình chạm nhẹ vào môi hắn.

Cố Cửu Tư mở to mắt. Cô nương ngay trước mặt hắn có hàng lông mi

lay động, hắn không thể phân biệt đây là mơ hay thực, hắn thì thào, “Ngọc
Như…”

Khoảnh khắc hắn mở miệng, đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm vào môi đối

phương. Hai người đều run rẩy, thân mình Liễu Ngọc Như cứng đờ.

Hai người bất động, Cố Cửu Tư hình như cũng hoảng sợ. Lát sau, Liễu

Ngọc Như lùi lại theo bản năng nhưng nàng mới thoáng cử động đã bị Cố
Cửu Tư ôm eo.

Cảm xúc kéo dài trong một cái chớp mắt kia làm hắn khiếp sợ, đồng thời

lại khiến hắn say đắm. Lần đầu tiên hắn có trải nghiệm như vậy.

Hắn ôm nàng, đôi tay dần dùng sức. Đầu hắn cúi xuống cọ nàng, miệng

cứ lẩm bẩm tên nàng, “Ngọc Như.”

Từng tiếng kêu đều làm thân mình Liễu Ngọc Như mềm nhũn, lúc này

nàng mới cảm nhận được đôi môi hắn. Hắn đang run rẩy, còn nàng lại cứng
đờ. Nàng cảm thấy Cố Cửu Tư mơn trớn môi nàng trong giây lát rồi thận
trọng dùng đầu lưỡi thăm dò.

Đầu óc hắn vừa tỉnh táo lại vừa mê mang, hương vị của rượu trên đầu

lưỡi hắn thấm vào trong miệng Liễu Ngọc Như. Vị ngọt phảng phất của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.