TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 716

xuống, chờ tới hồi nó chạm mức trung bình hay thấp thì nàng mua lại
khoảng sáu mươi đến bảy mươi phần trăm lương thực trên thị trường.

Cố Cửu Tư hiểu thủ đoạn này của Liễu Ngọc Như tương tự cách những

phú thương trong thành đầu cơ tích trữ nợ U Châu. Trước tiên là nâng giá
rồi âm thầm bán đi, sau khi giá cả hạ xuống lại tiếp tục mua vào.

“Thế này thì nàng nên mang theo lương thực từ Vọng Đô,” Cố Cửu Tư

vừa xem xét biện pháp của Liễu Ngọc Như vừa cân nhắc, “lúc giá lương
thực hạ xuống mức trung bình, nàng bỏ thêm vào năm vạn thạch, giá cả tất
nhiên sẽ sụt giảm nữa. Sau đấy nàng mua lại toàn bộ có phải tốt hơn
không?”

“Không được.” Liễu Ngọc Như quyết đoán lắc đầu, “Hành động ấy quá

lộ liễu, nhất định sẽ tới tai quan phủ. Sở dĩ sau khi điều chỉnh giá cả xong ta
chỉ mua sáu, bảy mươi phần trăm lương thực là vì không muốn trong thời
gian ngắn cuộc sống của dân chúng bị ảnh hưởng bởi phi vụ mua bán này.
Làm theo cách kia thì quan phủ sẽ cho rằng đây là hiện tượng bình thường
khi chiến loạn nên sẽ không chú ý lắm.”

Cố Cửu Tư gật đầu. Nói mấy câu thôi hắn đã hiểu Liễu Ngọc Như suy

nghĩ vấn đề này chu toàn hơn hắn nhiều.

Hắn không thể thông thạo kinh doanh bằng Liễu Ngọc Như, vì vậy hắn

đành xem danh sách hộ vệ và hậu cần mà Liễu Ngọc Như tuyển chọn. Do
dự một lát, hắn rốt cuộc mở miệng, “Nàng hãy mang theo Thẩm Minh, ta
cũng sẽ mượn vài người từ chỗ Chu đại ca để tuyệt đối không có sơ sót
nào.”

Liễu Ngọc Như đồng ý, với chuyện bảo vệ mạng sống thì càng cẩn thận

càng tốt.

“Tới Dương Châu,” Cố Cửu Tư châm chước nói, “nàng đừng tự ra mặt

mà cứ để người khác làm thay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.