TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 742

“Long gia,” Liễu Ngọc Như nhẹ nhàng cười, “khi đánh cược lớn nhỏ sẽ

luôn có một bên thua. Nhưng nếu hai người cược giống nhau thì tuyệt đối
không có khả năng thua, ngài thấy đúng chứ?”

Lời này vừa vào tai, vẻ mặt Dương Long Tư nghiêm túc hẳn.

Liễu Ngọc Như rút từ trong tay áo ra một lệnh bài có chữ “U” phía trên.

Dương Long Tư vừa nhìn lệnh bài vừa nghe Liễu Ngọc Như nói, “Ta chỉ

là người làm ăn, buôn bán cái gì thì ngài sẽ sớm biết thôi. Chẳng qua ta
muốn mua vật tư nhưng số lượng hơi nhiều nên cần thuyền. Vụ làm ăn này
thành công thì tiền tài chỉ là chuyện nhỏ, ta có thể hứa hẹn bất kể ở U Châu
hay Dương Châu cũng có vị trí của ngài.”

Dương Long Tư im lặng nhìn lệnh bài.

Qua một hồi, ông ta chậm rãi cất tiếng, “Ta đang thuận lợi sống ở Dương

Châu, sao cần phải đặt cược vào U Châu?”

“Long gia, U Châu đã xuất binh đánh Lương Vương, muộn nhất thì sang

năm sẽ đáng xong. U Châu đánh bại Lương Vương, dẹp loạn là chuyện
sớm muộn. Nếu Dương Châu thay đổi người quản lý, mọi thứ sẽ thay đổi
theo. Đến ngày đó, Long gia cảm thấy vị trí của mình vẫn có thể vững vàng
ư?”

“Hôm nay ta tìm Long gia bàn chuyện dĩ nhiên muốn vạch ra đường lui

cho Long gia. Ngài chỉ cần tìm thuyền cho ta, còn lại mọi chuyện để ta lo,
ngài coi như không biết gì. Nếu kế hoạch diễn ra đúng dự tính, ta sẽ không
sao cả. Nếu thật sự nảy sinh rắc rối, ngài cứ giả vờ điều tra vài người để
báo cáo kết quả công tác, đổ lỗi cho giám sát bất lực là được.”

Liễu Ngọc Như mưu tính đường ra cho Dương Long Tư, ông ta cau mày

mãi rồi nghi hoặc nói, “Ngay cả khi U Châu dẹp loạn thì Dương Châu
không nhất thiết sẽ đổi người quản lý.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.