TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 783

Lạc Tử Thương không biết đến sự tồn tại của ông ấy, chỉ cần hai ta bình an
thì ông ấy cũng sẽ bình an.”

“Ngọc Như…” Diệp Thế An khó xử mở miệng.

Liễu Ngọc Như ngước nhìn hắn, nàng biết hắn muốn nói gì bèn bình tĩnh

bảo, “Lát nữa tới bến tàu chúng ta sẽ đi thuyền của người khác. Nếu Vận
nhi đến kịp thì cùng đi, nếu không đến thì chúng ta vẫn sẽ xuất phát.”

Diệp Thế An cắn chặt răng, “Đến lúc đó, ta sẽ ở lại.”

Liễu Ngọc Như im lặng trầm ngâm, nàng biết mình chẳng thuyết phục

được Diệp Thế An nên suy nghĩ xem còn biện pháp khác không.

Hai người ngồi xe ngựa tới thẳng bờ sông. Hiện tại bờ sông vô cùng rối

loạn, thương đội tranh chấp với binh lính; binh lính không cho thuyền chạy,
thương đội dĩ nhiên bất mãn.

Ở bến tàu toàn là thương nhân vãng lai, khác với bá tánh trong thành.

Vương Thiện Tuyền từng tắm máu thương gia Dương Châu khiến thương
nhân từ nơi khác nơm nớp lo sợ, nhưng vì tiền tài nên vẫn liều mạng lại đây
buôn bán. Giờ binh lính lại muốn giam thuyền giam người thì lòng ai
không hoảng hốt?

Bản thân binh lính không ưa thương nhân, nói chuyện rất khinh miệt.

Hai bên đàm phán, binh lính mất kiên nhẫn, thương nhân vừa sợ vừa giận;
các loại cảm xúc hỗn độn tràn lan ở bến tàu. Liễu Ngọc Như đỡ Diệp Thế
An xuống xe ngựa rồi dẫn hắn lên thuyền.

“Không.” Diệp Thế An quyết đoán nói, “Ngọc Như, muội lên thuyền

trước đi, ta ở đây đợi Vận nhi. Nếu muội ấy không tới thì ta sẽ không đi.
Muội không cần ở cạnh ta, đừng để ta làm chậm trễ chuyện của muội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.