TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 786

cần quan binh đuổi bắt thì thuyền đã chìm hết. Phải có người dẫn đầu chỉ
huy phương diện này.”

“Đã hiểu.” Thẩm Minh gật đầu, âm thầm tính toán.

Thiên hạ rung chuyển nửa năm nay, lá gan mọi người lớn hơn rất nhiều.

Nói là kinh doanh nhưng thương gia đi buôn bán khắp trời nam biển bắc thì
ai mà chưa gặp qua đao và máu?

Sự kiện ở Dương Châu vĩnh viễn là rào cản trong tâm trí mà thương nhân

không vượt qua được. Hiện giờ vô duyên vô cớ bị nhốt ở đây, mọi người
đều sợ hãi.

Bến tàu hiện có mấy ngàn người dừng chân. Mọi người có thuyền có hộ

vệ, đa số lại không phải người Dương Châu, chỉ cần bọn họ rời đi thì sẽ
như chim bay thỏa sức trên trời cao.

Những đại nhân đi từ bắc vào nam này, khi ở địa bàn của mình cũng

được người ta cung phụng. Bây giờ bọn họ bất an, còn bị quan binh làm
nhục, nên lời của Liễu Ngọc Như đi vào lòng và khiến họ hoàn toàn trầm
mặc.

Nói cũng vô dụng thì cái gì mới có tác dụng?

Trong lòng mọi người đều có đáp án. Thẩm Minh lại gần, thấy mấy

thương đội đang nói chuyện, hắn khoanh tay trước ngực rồi cười, “Ta bảo
này, mọi người muốn hợp tác không, chúng ta cùng nhau thương lượng
nhé?”

Liễu Ngọc Như quan sát trong chốc lát, dõi theo Thẩm Minh rời đi cùng

người khác liền biết Thẩm Minh đang thương lượng với bọn họ. Nàng
không để ý nữa mà đứng ở lối vào bến tàu, chứng kiến dòng người liên tục
đổ lại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.