TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 787

Những người này đều từ trong thành chạy ra, có bọn họ gia nhập thì bến

tàu càng rối loạn nặng nề. Liễu Ngọc Như che dù, một thân áo tơ trắng,
điềm nhiên đứng tại chỗ, tựa như vạch ra một mảng trời đất thong dong lẫn
yên bình.

Liễu Ngọc Như phát hiện bên trong đám người có một nữ tử che kín đầu,

được người khác che chở mà chen lấn đi giữa biển người. Cách đấy không
xa, Lạc Tử Thương cưỡi ngựa, dẫn theo người gấp rút đuổi theo.

Y trở về Vương phủ thu xếp xong xuôi mọi việc, đẩy tam công tử Vương

phủ Vương Linh Tú ra ổn định lòng người rồi lập tức chạy tới bến tàu.

Y biết rõ Diệp Thế An không trùng hợp bỏ trốn đúng hôm nay. Chủ mưu

kế hoạch giá lương thực nhất định có gặp gỡ Diệp Thế An nên hai người
mới hành động cùng một ngày. Diệp Vận cũng tuyệt đối chẳng phải nhất
thời phẫn nộ giết Vương Thiện Tuyền, muốn thì đã giết từ lâu chứ sao phải
chờ đến bây giờ. Nàng ấy làm vậy để ép y quay về, để giữ chân y.

Trong lúc người của Lạc Tử Thương lại đây, những thương nhân đang

căng thẳng kia không thể chịu nổi nữa. Bọn họ sớm bàn bạc rằng không
làm thì thôi nhưng đã làm thì làm tới cùng. Nam nhân cường tráng mà hồi
nãy gào thét quan binh dẫn đầu chém giết một tên canh giữ mỏ neo rồi
hung hăng chuẩn bị cho thuyền chạy.

Nam nhân kia có năng lực, hắn chỉ huy mọi người cho thuyền xuất phát

lần lượt. Liễu Ngọc Như thấy Diệp Vận vội vàng chạy đến, sau đó thấy ám
vệ đang che chở nàng ấy đột nhiên kéo nàng ấy vào chỗ tối. Liễu Ngọc
Như ngước nhìn Lạc Tử Thương ngồi trên lưng ngựa đi thẳng tới đây, rõ
ràng y có mục tiêu muốn nhắm vào.

Liễu Ngọc Như nhanh chóng đến chỗ Diệp Vận đang trốn. Nàng tới

trước mặt Diệp Vận, thị vệ bên cạnh Diệp Vận rút đao ra theo phản xạ.
Liễu Ngọc Như tức khắc lên tiếng, “Là ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.