TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 92

Ban đêm, Liễu Tuyên lại nghỉ ở chỗ Tô Uyển; bà để Vân Vân phụng

dưỡng ông ta. Liễu Tuyên cơm nước no nê, ông ta ôm Vân Vân thở dài,
“Nàng nói xem, phụ nữ sao có thể thay đổi nhanh chóng như thế?”

Vân Vân dịu dàng đáp, “Nếu có tâm yêu mến lang quân, dĩ nhiên sẽ suy

nghĩ mọi chuyện vì lang quân.”

Vân Vân nói rất nhẹ nhàng, nhưng Liễu Tuyên nghe vô cùng rõ ràng.

Nếu không đặt tâm tư vào mình thì sao có thể vì mình mà suy nghĩ?

Ông ta bỗng hiểu ra, Trương Nguyệt Nhi có tranh tiền tài vì Liễu gia

đâu? Đây rõ ràng vì bản thân bà ta cùng nhi tử!

Liễu Tuyên nổi giận, đến ngày hôm sau lại thấy dáng vẻ ốm yếu của Tô

Uyển mà áy náy. Ông ta thở dài với Tô Uyển, “Uyển nhi, không cần bà phụ
cấp của hồi môn cho Ngọc Như, Liễu gia không thiếu chút bạc này. Cứ để
ta chuẩn bị của hồi môn cho Ngọc Như, bà chỉ cần đưa đi thôi.”

Tô Uyển nghe thế bèn liên tục từ chối. Bà càng khước từ, Liễu Tuyên

càng áy náy. Cuối cùng Tô Uyển đồng ý. Mặc dù tiếc tiền nhưng nhìn ánh
mắt cảm kích từ Tô Uyển, Liễu Tuyên thấy thu xếp vậy là được rồi. Dù gì
tiền bạc do Cố gia hạ sính cũng chẳng ít, tính tới tính lui Liễu gia vẫn kiếm
lời.

Trải qua một phen ồn ào, rốt cuộc của hồi môn của Liễu Ngọc Như đã

được định ra. Lúc này, hôn kỳ cũng tới gần.

Cố Cửu Tư bị nhốt trong phòng của chính mình mấy ngày liền, hắn thấy

bản thân sắp phát điên rồi. Ngày ngày hắn ngồi cạnh cửa, tay chốc chốc lại
gõ lên đó, yếu ớt rên, “Thả ta ra… Thả ta ra…”

Liễu Ngọc Như cũng tự giam mình trong phòng. Nàng sợ chỉ cần ra

ngoài vài bước sẽ nhịn không được mà đào hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.