TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 185

quá nhiều món đồ cổ Ai Cập ở xung quanh, cô cứ nơm nớp sợ rằng một xác
ướp thật sự chưa được quấn vải đang đứng chờ họ ở trên đầu cầu thang.

Khi hai đứa trẻ đã lên đến đỉnh cầu thang và quẹo vào một hành lang bụi

bặm tối tăm treo đầy những bức ảnh được đóng khung của các nhà khảo cổ
và các nhà thám hiểm xa xưa, cô thú nhận:

– Em không thích chuyện này chút nào.
John trấn an:
– Em thả lỏng người một chút đi. Chúng ta chỉ ngó sơ một vòng rồi

xuống lầu ngay ấy mà.

Ngay khi cậu vừa nói xong, hai anh em lập tức nghe thấy một tiếng rên

nho nhỏ phát ra từ khung cửa để mở ở phía cuối hành lang. Philippa cảm
thấy máu cô đông cứng lại. Nắm chặt tay anh trai, cô rít lên:

– Cái gì vậy?
– Anh cũng không rõ.

Cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi, John cố gắng nhắc đi nhắc lại trong đầu

rằng cậu là một djinn, dù là một djinn còn rất trẻ nhưng cũng là một djinn,
và nếu những câu chuyện trong Nghìn lẻ một đêm gần với sự thật, cậu sẽ
phải làm quen với việc chứng kiến những chuyện kinh hãi mà bất kỳ đứa
con trai bình thường nào cũng phải rú lên khiếp sợ.

Cậu thầm thì:
– Nếu muốn thì em có thể ở yên đây.

Philippa lo lắng liếc nhìn cái hành lang dài tranh tối tranh sáng. Cô đang

sợ đến nỗi phải lẩm bẩm từ trọng tâm của mình trong đầu để có thể tìm được
sự can đảm bước chân này lên trước chân kia. Cô nói:

– Một mình em hả? Không, cám ơn. Em sẽ đi với anh.
Nói mạnh miệng như vậy, nhưng cô lại quay sang úp mặt vào trong lớp

vôi tường ẩm mốc lạnh lẽo cả một lúc lâu.

– Em ổn chứ?
Cầm tay em gái lên, John âu yếm bóp nhẹ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.