TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 224

– Như vầy tốt hơn. Nimrod chẳng thể nào không nghe thấy gì được.
John hét to:

– Dừng lại. Hình như anh nghe thấy gì đó.
Philippa hạ cái loa xuống và căng tai lên nghe ngóng.
Sau một hồi lâu, ông Groanin thở dài một tiếng và lắc đầu nói:

– Không có gì ở đây cả.
Vẫy tay chỉ khung cảnh khô cằn, hoang vắng xung quanh, ông nói thêm:
– Không có gì. Có lẽ cậu ấy đã đến đây trên chiếc xe này và rời đi trên

một chiếc xe khác. Có lẽ bị bắt cóc. Hoặc bị nhốt vào chai mang đi.

John ngồi xổm xuống đằng sau chiếc Cadillac. Quan sát một lát, cậu

tuyên bố:

– Chỉ có một vết bánh xe ngoài vết xe của chúng ta. Có vẻ như cậu cháu

đã lái xe đến đây rồi biến mất.

Cậu lại vòng ngược lên phía đầu xe và săm soi đụn cát che phủ mũi xe.

– Cháu tự hỏi không biết cái này có phải tự nhiên có mặt ở đây không?

Tất cả mớ cát này? Cháu không nhớ hôm nay trời có nhiều gió như thế.

Ông Groanin nói:
– Cát là cát. Ai mà biết tại sao nó có mặt ở khắp mọi nơi chứ?

John bực mình nói:
– Đó không phải là một câu trả lời.
Nhưng ông Groanin thì đã bắt đầu đi ngược về chiếc Ferrari hồng. Ông

cáu kỉnh nói:

– Ta đã nói là không có gì ở đây mà.
Leo vào trong xe, ông đóng cửa lại và bật máy điều hòa lên. Rên lên một

tiếng thoải mái khi không khí lạnh bao phủ khắp người, ông ngồi nhìn John
và Philippa nói chuyện với cây đèn chứa ông Rakshasas trong vài phút. Và
khi họ quay về phía chiếc xe, ông Groanin có cảm giác cặp sinh đôi đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.