TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 74

Người vợ, một phụ nữ to con đội cái nón bóng chày và mặc một cái áo

pông-sô màu đỏ tươi, rên rỉ:

– Ôi, lạy Chúa tôi, thật kinh khủng. Ôi trời ơi, bộ cái máy bay nào cũng

phải nhảy tưng tưng như vầy sao? Như thể nó đang vỡ ra ấy. Anh Otis, nếu
chúng ta sống qua đêm nay, hãy hứa với em là mình sẽ không bao giờ đi
máy bay nữa. Ngoại trừ để quay lại nhà chúng ta ở Mỹ.

Ông Otis thậm chí còn to hơn vợ, với một thân hình bồ tượng bên dưới

cái đầu to ngang ngửa những bức tượng ở núi Rushmore

[6]

. Ông nhìn

Philippa và mỉm cười một cách yếu ớt, như thể, dù chính mình cũng đang rất
hoảng sợ, ông vẫn cố trấn an người khác. Philippa ngay lập tức có cảm tình
với ông và thấy rất thương cảm cho ông. Ông nấc cục vài lần và nuốt nước
miếng một cách khó khăn như thể đang cố gắng để không ói ra. Đặt một bàn
tay ú nu lên miệng, ông hỏi:

– Cháu ổn không, cô bé?
Philippa gật đầu:

– Cháu không sao ạ.
– Bác ghen tị với lòng can đảm của cháu đấy, cô gái trẻ. Nếu là bác, bác

chỉ ước gì mình vẫn còn ở tại Poughkeepsie. Bác không ngại nói cho cháu
biết đâu. Bác ước gì bác đang ở nhà.

Ai mà chẳng biết Poughkeepsie là một thành phố nhỏ ở gần New York với

dân số khoảng ba chục ngàn người. Nó nổi tiếng là nơi sản xuất ra những
bóng đèn điện tốt nhất thế giới.

Philippa mỉm cười với ông Otis với hy vọng nụ cười của cô có thể bày tỏ

sự thông cảm với người đàn ông tội nghiệp đang sợ hãi cực độ này.

Ông Otis tuyên bố:
– Hai bác đang đi đến London.

Philippa định nhắc cho ông rằng tất cả mọi người trên chiếc máy bay này

đều đang đến London, nhưng rồi cô kiềm lại được và chỉ nói:

– Ồ, thế giới nhỏ thật. Tụi cháu cũng đang đến đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.