TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 75

Ông Otis tiếp tục nói:
– Nhưng bây giờ cả hai vợ chồng bác đều ước gì mình đang ở

Poughkeepsie.

Philippa thú nhận:
– Đúng là chuyến bay này hơi khó chịu thật.
– Ừ. Bác rất vui được nói chuyện với cháu đấy, cô bé. Bác cũng có một

đứa con gái. Giờ thì nó đã lớn rồi. Nếu cần gì thì cháu cứ gọi nhé. Đừng
ngại. Bác sẽ giúp cháu nếu có thể.

Với Philippa, ông Otis có lẽ là người đàn ông tốt bụng nhất mà cô từng

biết đến. Cô mỉm cười:

– Cám ơn bác.
Vài phút sau, cô lại ngủ thiếp đi.

Philippa không biết mình đã ngủ trong bao lâu, nhưng khi cô bị đánh thức

dậy bởi một tiếp viên hàng không, (đánh thức hơi bị mạnh bạo theo nhận xét
của cô), thì anh trai John của cô đang coi một bộ phim hoàn toàn khác về
những con vượn biết nói. Chị tiếp viên trông có vẻ rất lo lắng. Chỉ về hai
chiếc ghế của cặp vợ chồng đến từ Poughkeepsie, chị hỏi:

– Em có thấy cặp vợ chồng ngồi ở dãy ghế bên này không vậy?
– Chị đang nói về ông Otis và vợ của ông ấy à?

– Đúng thế. Ông Otis Barstool và vợ ông, bà Melody.
– Có, em có thấy họ. Em đã nói chuyện với ông Otis. Ông ấy rất tốt. Hơi

sợ vì luồng không khí không ổn định khi nãy, nhưng rất tốt.

– Em có biết bây giờ họ đang ở đâu không? Hay họ đang nấp đâu đấy?

Philippa ngạc nhiên hỏi lại:
– Nấp á?
Theo như những gì cô biết, không có nhiều chỗ để ai đó có thể nấp trên

một chiếc Boeing 747, cho dù đó là một đứa trẻ như cô, chứ đừng nói gì đến
hai người to lớn như ông Otis và bà Melody Barstool. Bản thân cô thì còn có
thể leo vào tủ đựng đồ trên đầu, nhưng ông Otis thì không thể, và bà Melody

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.