TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 84

Cô gần như reo lên khi lần đầu tiên thấy một chiếc xe buýt màu đỏ và một
chiếc taxi màu đen.

John quan tâm đến chiếc xe hơn là thành phố. Cậu chưa bao giờ ngồi bên

trong một chiếc Rolls-Royce, và với những cái ghế bọc da màu đỏ, lớp thảm
dày và cái bàn làm bằng gỗ cây óc chó, nó làm cậu liên tưởng đến phòng
làm việc của cha mình ở New York. Hẳn nhiên chiếc xe cũng êm kinh
khủng, ngay cả khi đang di chuyển. Cậu nói:

– Cháu thích cái xe của cậu, cậu Nimrod.
Cậu Nimrod mỉm cười:
– Cháu tinh mắt lắm, cháu trai của ta. Chất lượng vẫn còn nguyên như

mới, ngay cả sau khi người ta đã quên hẳn về giá cả và tên công ty sản xuất
ra nó. Cậu mua lại được chiếc xe này từ một anh bạn đạo diễn phim có cô vợ
mắc chứng bệnh cứ thấy màu đỏ lại táy máy tay chân ăn cắp đồ. Cho nên,
đáng tiếc cho anh ấy, anh ấy đành phải nhượng lại cái xe cho cậu.

John hỏi:
– Cậu Nimrod nè, bộ ở Anh ai cũng nói chuyện như cậu à?
– Thật sự thì không đâu. Người Hà Lan và người Đức mới là những

người nói tiếng Anh giỏi nhất. Chứ còn bản thân người Anh á, họ nói một
thứ tiếng Anh rất lộn xộn, không có đầu mà cũng chẳng có đuôi rõ ràng gì.
Giống như một mớ khoai tây nghiền mà họ đổ vào trong đĩa của cháu và cho
rằng cháu sẽ hiểu ấy. Đặc biệt là ở khu vực phía Bắc nước Anh…

Đến đây cậu Nimrod dường như cố tình nói lớn để ông Groanin nghe:
– … ngôn ngữ ở đó đặc biệt chẳng có hình thù gì cả.
Ông Groanin khẽ “hừ” một tiếng, như thể ông nhận ra lời nhận xét đó

đang nhắm vào mình.

Cậu Nimrod sống tại căn nhà số 7 ở khu Stanhope, đi vào từ đường

Bayswater. Nó nằm ngay kế bên khu vườn Kensington. Từ cửa sổ xe, cậu
Nimrod chỉ về phía khu vườn và nói:

– Có một bức tượng Peter Pan ở đâu đó trong ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.