Chương 41
Khe nứt lộ ra
Vừa mới nghe qua, bà Maggie mở to mắt ngạc nhiên, tay nắm chặt
cánh cửa, la lên.
- Nếu cô chết...
- Nào, hãy nghe lời tôi đi, - Giọng Hellen ôn tồn - bà chạy nhanh đến
nhà ông bác sĩ. Kể hết mọi chuyện theo lời tôi dặn, vừa kể vừa la, vừa
khóc. Nhớ không?
- Vâng, tôi đi.
Rời khỏi phòng vội vã, bà ta chạy lẹp xép phóng một mạch xuống cầu
thang.
Hellen lúc này nhìn theo bà ta, đôi mắt sắc sảo, gương mặt căng thẳng,
ngẩng cao đầu.
Anh hoàn toàn ngạc nhiên. Khó lòng mà nhận ra cô ta ở tư thế này.
- Cô đúng là có dòng máu của O’Mallock. Tôi phải làm gì đây?
Cô ta nhắm hờ mắt lại.
- Khoảng một giờ nữa, cánh cửa ở bức tường sẽ mở ra.
Cô ta chỉ vào khoảng giữa hai cửa sổ.
- Bọn chúng đến. Một, có thể là hai hoặc hơn nữa. Chúng đến để xem
tôi chết ra sao. Ông núp sau bức màn phủ cánh cửa dẫn qua phòng bố tôi.
Ông đến đó thử xem?
Im lặng, anh ta đến núp sau bức màn. Nó phủ kín đến chân Weldon.
- Bây giờ ông dùng dao khoét vài lỗ nhỏ để quan sát khắp phòng.
Anh ta làm theo chẳng hề hỏi han câu gì thêm.
- Nào bây giờ, ông hãy đến đây.
- Ông có mang theo súng?
- Vâng.
- Hãy cho tôi xem.
Chỉ trong tích tắc, nó nằm gọn trong tay anh chàng. Cô ta gật đầu, đôi
môi mím lại.
- Bọn chúng là những tên cực kỳ hung bạo, sẵn sàng giết người mà
không báo trước. Ông hạ gục chúng cho tôi.