TRUY TÌM TỘI PHẠM - Trang 67

Bước chầm chậm trở lại bàn và bắt đầu ngồi xuống, đột nhiên tiếng

chuông leng keng, leng keng kêu lên. Trái tim Weldon như muốn rớt ra
khỏi lồng ngực, anh ta phóng nhanh đến cửa phòng Hellen.

Thật quái lạ! Một toan tính đột nhập vào ngay lúc này. Thời điểm

được chọn rất khôn ngoan trước cả lúc anh gác dan mới bước vào ca trực.

Weldon đưa chìa khóa vào ổ, vặn mạnh nhưng cái cửa cứng ngắc. Vừa

lúc ấy, tiếng chuông không còn kêu nữa. Tuyệt vọng, anh ta đưa vai vào hất
tung cửa. Cái chốt sắt kêu cạch một tiếng, cánh cửa bật ra. Tay lăm le khẩu
súng, Weldon lao người vào.

Dưới ánh sáng của chiếc đèn ngủ, trông gương mặt Hellen tái xanh

nhợt nhạt.

Người canh gác đảo mắt một vòng. Chẳng thấy gì cả.
- Cái gì vậy?
Weldon hỏi giận dữ.
- Điều gì xảy ra? Cái gì làm cô sợ?
Ngồi xuống cạnh cô gái, anh ta giơ bàn tay to bè quơ quơ trước mặt cô

ta hệt như chống đỡ một cú đấm thẳng vào thân hình bệnh hoạn của Hellen.
Tay còn lại thủ cây súng, đạn đã lên nòng, đôi mắt anh lục lạo tìm kiếm
từng xó xỉnh: những hốc sau cửa sổ, bức màn hay phất phới,...

- Tôi thật là không phải... - Giọng cô gái thì thầm - Chẳng có gì cả...

chỉ là...

Ngồi thẳng dậy, anh quay sang cô gái:
- Xin thứ lỗi. Dĩ nhiên cô muốn tôi làm điều gì đó. Vậy mà tôi cứ ngỡ,

lúc đầu... tôi...

Y như muốn hoàn tất câu nói của Weldon, Hellen tiếp:
- Ông nghĩ ai đó vào đây à? Tất nhiên, ông nghĩ vậy, Ông tiến vào

dũng mãnh như con sư tử. Thật khủng khiếp nếu kẻ nào đó đột nhập vào
đây.

Hít một hơi thật dài, thật sâu, anh ta từ tốn đáp:
- Tôi thường không hành động như vậy. Nhưng tôi vẫn chưa quen với

điều này. Vào lúc ấy, tôi đinh ninh có kẻ nào đó muốn làm hại cô. Xin lỗi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.