TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 13

lắm!” Mặt lão bừng bừng, người lão lắc lư trên yên ngựa như cỏ thảo
nguyên trước gió. Chúng tôi im lặng suy nghĩ.

“— Thế nào con, con nói đi! – Danilo lẩm bẩm trong chòm râu.

“— Phượng hoàng mà tự đem thân vào tổ quạ, thì phận sẽ ra sao? –

Radda hỏi chúng tôi như vậy.

“Danilo cười phá lên và chúng tôi cười theo.

“— Hay lắm, con ạ! Ngài đã nghe ra chưa? Không xong rồi! Ngài kiếm

lấy con bồ câu – cái giống ấy dễ dãi hơn.

“Chúng tôi lại lên đường. Còn vị đại thần kia thì giật chiếc mũ quăng

xuống đất và thúc ngựa phi thẳng, làm rung chuyển cả mặt đất. Đấy, Radda
là như thế đấy, anh bạn ạ!

“Thế đấy! Rồi một đêm nọ, chúng tôi đang ngồi quây quần bên nhau,

bỗng nghe có tiếng nhạc văng vẳng trên thảo nguyên. Tiếng nhạc hay quá!
Nghe mà máu trong huyết quản cứ nóng bừng lên. Tiếng nhạc kêu gọi người
ta đi đến một chốn nào không rõ. Tất cả chúng tôi đều cảm thấy rằng tiếng
nhạc ấy làm ta khao khát một cái gì, mà sau đó cũng chẳng cần sống làm gì
nữa, và nếu có sống thì phải sống như bậc đế vương của thiên hạ, anh bạn ạ!

“Rồi từ trong bóng đêm hiện ra một con ngựa, trên lưng có chàng trai

trẻ tuổi vừa kéo đàn vừa thong thả cho ngựa tiến về phía chúng tôi. Dừng
cương bên đống lửa, chàng bỏ đàn xuống và mỉm cười nhìn chúng tôi.

“— À Zobar, anh đấy ư? – Danilo mừng rỡ reo lên. – Loika Zobar đây

rồi!

“Hai chòm ria dài của chàng trẻ tuổi buông xuống tận vai, lẫn với mái

tóc quăn, đôi mắt chàng lấp lánh như hai vì sao, và nụ cười rực rỡ như vầng
thái dương, thật thế! Trông chàng kỵ mã như thể liền với con ngựa, cùng
được rèn bằng một khối sắt. Chàng đứng trong ánh sáng của đống lửa đỏ
rực, như tắm trong máu, và nhoẻn miệng cười, hai hàm răng lấp lánh. Nói có
trời đất, chưa chi tôi đã thấy yêu mến chàng như bản thân mình, từ khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.