TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 174

sói quyện lại với nhau thành một tiếng rống kéo dài hoà theo gió vang đi
khắp thảo nguyên, khi xa dần, khi gần lại. Có khi tưởng chừng luẩn quẩn
đâu đây, ngay bên cạnh, ngay ngoài đầu làng.

— Tiếng sói gọi bão đấy! – Bà cụ thì thầm.

Ông cụ im lặng lắng tai nghe, rồi nhảy từ trên giường xuống.

— Không, bà nó ạ, không phải chỉ có thế đâu! Chó sói đang rượt theo

ai. Chúng nó vây người hay ngựa đấy. Thấy không? Cầu chúa phù hộ cho
Duishen tai qua nạn khỏi. Anh ấy chẳng biết lo nghĩ gì cả, anh ấy còn trẻ
người non dạ quá thôi! – Ông cụ Kartanbai đứng phắt dậy, tìm cái áo lông
trong bóng tối. – Đèn đâu, bà nó ơi, thắp cái đèn lên! Trời ơi nhanh lên!

Chúng tôi run cầm cập vì sợ hãi và choàng dậy. Trong lúc bà cụ Saikal

tìm được đèn, đang thắp lên thì tiếng chó sói rống bỗng câm bặt, như bị cắt
ngang.

— Lũ sói chết tiệt chộp được mồi rồi. – Ông cụ Kartanbai thét to lên,

vớ lấy chiếc gậy toan chạy ra cửa, nhưng vừa lúc ấy lại có tiếng chó sủa. Có
tiếng đế giày bước lạo xạo trên mặt tuyết, có ai chạy qua dưới các cửa sổ, rồi
có tiếng gõ mạnh, dồn dập vào cánh cửa.

Hơi lạnh ở bên ngoài lùa vào phòng thành một đám mây dày đặc. Khi

đám mây đó đã tan hết, chúng tôi mới nhìn thấy Duishen. Mặt xám ngắt, thở
hổn hển, thầy lảo đảo bước qua ngưỡng cửa, rồi ngả lưng dựa vào tường.

— Súng! – Duishen nói trong tiếng thở phào. Nhưng chúng tôi hầu như

không hiểu thầy định nói gì. Mắt tôi tối sầm lại, rồi tôi chỉ còn nghe thấy hai
cụ vừa khóc vừa than thở.

— Xin cúng một con cừu đen, xin cúng một con cừu trắng! Thôi nhờ

đức Baubedin phù hộ cho anh. Có phải anh đấy không?

— Súng, đưa súng đây cho tôi! – Thầy Duishen nhắc lại.

— Không có, anh định làm gì đấy, anh đi đâu?

Ông cụ và bà cụ mỗi người bám lấy một bên vai thầy Duishen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.