TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 77

Hoa đó sẽ nở trên mộ hắn hay không, cái đó chả chắc tý nào, nhưng có

điều chắc chắn là gã học trò của tôi đang nở tươi như một bông hồng. Sức
khỏe của hắn ngày một thêm tốt, bộ mặt hắn thêm hồng hào, thân thể hắn
thêm đẫy đà. Hắn thích thú ngây ngất, vui vẻ và sung sướng. Sung sướng
không phải vì mối tình yêu đương vì hắn sắp được rời đến ở một thị trấn lớn,
ở đấy, hắn sẽ gặp những nhân vật mới và không còn phải nhìn thấy những
người họ hàng chán ngắt của hắn nữa.

Đã nhiều lần, hắn thú nhận với tôi y như vậy, mặc dù trước mặt bố mẹ

hắn, hắn vẫn nói là hắn sẽ nhớ họ ghê lắm.

Tôi hỏi hắn: “Thế anh cũng sẽ nhớ tôi chứ?”

”Dĩ nhiên!” hắn trả lời và ôm hôn tôi một cách thân ái. “Nhưng tôi sẽ

đem cậu cùng đi với tôi. Chúng ta sẽ cùng chung hưởng hạnh phúc. Chúng
ta sẽ chơi cờ đam và đi xem hát. Tôi sẽ không bao giờ xa rời cậu, không bao
giờ!”

Tôi thừa biết, đây chỉ là một lời nói dối trâng tráo. Sinh ra, được nuôi

dưỡng và giáo dục trong dối trá, hắn đã lại nói dối một lần nữa.

Chương mười:

Tôi được mời đến dự dám cưới

Tôi sẽ chẳng bao giờ quên được cái thịnh tình người ta chú ý đến chúng

tôi khi chúng tôi đến dự đám cưới. Một cỗ xe lộng lẫy đón chúng tôi ở nhà
ga và đưa chúng tôi tới một tòa nhà đẹp đẽ nơi chúng tôi được người ta dành
cho những gian phòng riêng biệt, chúng tôi được tiếp đãi cà phê ngon, bánh
ngọt và một bữa ăn trưa tuyệt tác có trứng rán và vịt quay. Và khách kéo đến
đông nghìn nghịt! Ngày càng nhiều người nối tiếp nhau đến vừa chào mừng
vừa làm quen với chúng tôi.

Đối với tôi đang lúc tâm trí hoang mang, họ giống như một bầy sâu bọ

tí xíu, lăng xăng và vo ve như đàn ruồi. Tôi bận rộn với những ý nghĩ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.