TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 78

mình, những ý nghĩ rầu rĩ nhất – làm sao mà gặp riêng nàng được. Biết là tôi
sẽ có thành công hay không? Nếu nàng khám phá ra điều bí mật thiêng liêng
của tôi thì sao? Và nếu – thậm chí nói điều ấy lên tôi cũng không dám. Thật
là khủng khiếp, khủng khiếp!

Khi ở nhà ra đi, tôi đã nhét trước vào túi, bạn đừng sợ, không phải là

một khẩu súng lục đâu, lạy Chúa, mà một bức thư gửi nàng, một bức thư dài
ba trang, mô tả câu chuyện tình của tôi cùng tới một mẩu tiểu sử. Nhưng tôi
làm thế nào mà đưa cái thư đó đến tay nàng được? Nhờ ai? Và khi nào nàng
có thể đọc bức thư ấy?

Trong khi đó, tất cả họ hàng nhà nàng, đàn ông, đàn bà, người ta hối hả

và vội vã như chuột ăn phải bả, sai phái người làm, giục giã chuẩn bị bữa
tiệc cưới, cho mời các nhạc công và pháp sư. Nhanh lên – cô dâu chú rể đã
nhịn đói đến lả đi mất, tội nghiệp!

21

Nhịn đói thì chú rể chẳng nhịn chút nào – điều ấy tôi biết chắc. Hắn đã

ăn nhẵn cả một tảng lớn thịt vịt quay lúc ở trong phòng tôi và sau đó giả vờ
nhịn đói, bộ mặt vờ tiều tụy cho ra vẻ chú rể và hắn còn cô làm ra bộ ta đây
đang nghĩ ngợi việc gì quan trọng lắm.

Sinh ra, được nuôi dưỡng và giáo dục trong sự dối trá, nên đến cả ngày

cưới của hắn, cũng dối trá.

Trong khi đó, các nhạc công đã đến và lễ che mạng cho cô dâu bắt

đầu.

22

Tiếng ồn ào náo nhiệt thật kinh khủng! Ai cũng làm ra vẻ cho người ta

tưởng mình đang bận làm một việc gì đấy. “Nhanh! Nhanh! Nào! Mau lên!”
Và có người nào đó – chúng tôi không biết là ai – dẫn đưa chúng tôi đi –
không biết đi đâu, và có người nói với chúng tôi – không hiểu nói gì; tôi
cảm thấy choáng váng và mê man, tai tôi ù lên, và tim đập mạnh thình thịch
thình thịch…

Các nhạc công cử nhạc, cây vĩ cầm rền rĩ, cái kèn đồng kêu toe toe, cây

sáo rít, trống đánh bùm bùm, và tim tôi đập thình thịch thình thịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.