TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 84

trước, nãy giờ vẫn lải nhải nói với anh vừa mặc cả vừa định giá, tuy chưa hề
biết anh thích bức tranh nào và muốn mua bức nào. “Mấy chú mu gích kia,
bức sơn thủy này, tôi xin hăm nhăm rúp. Bức tranh thật tuyệt tác! Nhìn vỡ
mắt ra vẫn chưa chán, vỡ thật chứ không ngoa đâu! Mới đem ở phòng tầm
tầm về đây; nước tráng bóng hãy còn ướt. Hay là ông lấy bức tranh mùa
đông này! Mười lăm rúp! Riêng cái khung thôi cũng đã khối tiền. Ông cứ
thử xem bức mùa đông này!” Nói đoạn, lão lái buôn búng nhẹ vào bức tranh
một cái, ý chừng để khoe nó với khách. “Thưa ông có phải buộc cả hai bức
lại rồi cho mang theo ông về nhà không ạ? Nhà ông ở đâu ạ? Ê, thằng nhỏ,
đem dây ra đây.” – “Khoan đã, ông bạn! Làm gì mà vội thế!” Thấy lão lái
buôn nhanh nhảu chưa chi đã bắt đầu gói mấy bức tranh, anh họa sĩ sực tỉnh,
vội gạt đi. Nghĩ mình đứng trong cửa hàng đã lâu mà chẳng mua gì, anh hơi
ngượng, nên nói: “Ông hãy khoan một chút, để tôi xem ở chỗ này có bức
nào mua được không.” Nói đoạn, anh cúi xuống lục lọi trong đám những
bức tranh cũ kỹ chất đống dưới đất, đều đã bạc phếch, bụi bặm, rõ ràng là
những thứ bị coi rẻ. Ở đây, có những bức chân dung tổ tiên gia đình đã cũ
lắm, con cháu những người vẽ trong tranh có lẽ ngày nay không tìm đâu
thấy, có những bức, vải đã bị thủng rách, không thể đoán được là vẽ cái gì,
có những cái khung đã tróc hết nước thếp vàng – nói tóm lại, đây là một mớ
đủ các thứ bỏ đi. Nhưng anh họa sĩ cứ lục xem kỹ lưỡng, bụng nghĩ thầm:
“Biết đâu lại chẳng vớ được một cái gì hay hay.” Đã nhiều lần anh được
nghe người ta kể lại là trong những cửa hàng bán tranh này, đôi khi có thể
vớ được những tác phẩm của các bậc danh họa vứt lăn lóc trong đống bụi.
Khi thấy khách hàng chúi đầu vào mớ tranh bỏ đi, lão chủ hiệu đang xun
xoe rối rít bỗng lạnh nhạt hẳn; lão lấy lại vẻ trịnh trọng thường lệ và ra đứng
ở cửa như cũ, tay trỏ vào trong hiệu, miệng mời khách qua đường vào xem.

“Mời ông vào đây xem tranh! Mời các ông ghé vào đây! Tranh mới đưa

ở phòng bán tầm tầm về!” Rao mãi đã chán, vả lại phần lớn là vô hiệu, lão
quay sang tán gẫu với lão bán quần áo nữ cũng đang đứng ở cửa hiệu, trước
mặt, rồi đến khi tán đã đủ, lão sực nhớ đến ông khách trong gian hàng, bèn
quay vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.