TRUYỆN CỔ Ả-RẬP - Trang 126

- - Sao lại có thể như thế được? Cơn quỷ hỏi.

- Vì cha nàng đã làm vua nổi giận. Thật đáng tiếc, lẽ ra nàng phải lấy chàng
trai tuấn tú này mới xứng đáng.

Hay là chúng ta can thiệp đôi chút vào chuyện của con người đi. - Cơn quỷ
vừa cười vừa đề nghị.

- Hay đấy! - Con quỷ cái vỗ tay tán thưởng – Dù sao ngươi cũng không thể
giết được chàng trai này đâu. Anh ta được tình yêu của mẹ bảo vệ rồi.

Hai con quỷ nhẹ nhàng nâng chàng trai đang ngủ lên và bay về phía đất
Syria.

Khi Hasan tỉnh dậy, đêm đã về khuya, sao chi chít sáng lấp lánh trên bầu
trời. Chẳng có ngôi mộ nào bên cạnh, cũng không còn là thành Istanbun mà
là một thành phố hoàn toàn xa lạ! Chàng dụi mắt tự hỏi có phải mình đang
mơ hay không.

- Đừng sợ, - Con quỷ cái dịu dàng nói - Chính ta đã đem ngươi đến đây và
ngươi sẽ không phải hối tiếc vì điều này đâu. Hãy mặc chiếc áo soa gấm
này vào và đi đến lâu đài. Trên đường ngươi rải những đồng tiền vàng này
người người sẽ quỳ rạp dưới chân ngươi. Có một đám cưới đang được tổ
chức, nhà ngươi hãy lại gần cô dâu chú rể và nhìn cô gái thật kỹ vào.

Chàng Hasan thấy thú vị nên đã làm theo lời con quỷ. Chàng mặc áo rồi ra
đi.

Đại sảnh của hoàng cung rực rỡ ánh đèn. Những bó đuốc và các đĩa nến thi
nhau toả sáng như hàng ngàn bông hoa lửa. Hasan ném tiền vàng cho các
vũ công, nhạc công và bọn tôi tớ, thế là chàng có được một chỗ tuỳ thích
quan sát đám cưới.

Nhạc nổi lên và đôi vợ chồng xuất hiện. Cô gái mặc chiếc váy tuyệt đẹp,
gương mặt nàng được phủ một tấm voan trong suốt. Bên cạnh nàng Hasan
chỉ nhìn qua cũng thấy đó là một người đàn ông nhỏ quắt và xấu kinh
khủng. Hắn như bị chìm đi trước vẻ duyên dáng và sắc đẹp của người vợ.
Cô gái vén tấm voan che mặt và bắt gặp cái nhìn của Hasan. Buổi lễ bắt đầu
bằng những khúc ca và các điệu nhảy. Tên coi ngựa gù buồn nản bỏ đi dạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.