TRUYỆN CỔ Ả-RẬP - Trang 54

Ranim sững sờ ngắm nhìn cô gái trẻ trung xinh đẹp, nàng còn xinh đẹp hơn
bất cứ cô gái nào trong làng.

- Thiếp là con gái của Long Vương. - Nàng nói tiếp - Thiếp đã bị nữ hoàng
Sa mạc biến thành lạc đà để trả thù cha thiếp. Ngày trước ông đã từ chối
tình yêu của mụ để cưới mẹ thiếp, vốn chỉ là con gái của một người đánh
cá. Chỉ khi nào có người đàn ông thẳng thắn và tốt bụng, thực lòng yêu
thiếp giết được tên khổng lồ mới cứu được thiếp.

- Nàng có muốn ta đưa nàng đến long cung của cha nàng không?

- Không thể được đâu! Vì như vậy thiếp sẽ phải chịu một lời nguyền khác.

- Thế thì cha mẹ nàng sẽ nhớ nàng lắm. – Ranim lo lắng nói.

- Mẹ thiếp đã mất lâu rồi. Bà là một người trần nên không thể trường sinh
bất tử. Còn cha thiếp, vừa rồi thiếp đã thấy người rồi.

- Nhưng biển cách đây xa lắm cơ mà! – Ranim ngạc nhiên nói - Cách xa
đến bảy dãy núi và bảy sa mạc.

Công chúa vừa mỉm cười vừa nói:

- Con chim lớn ban nãy chính là cha thiếp đó. Người biết hôm nay lời
nguyền hết hạn nên đã cùng đám hầu cận mang của hồi môn đến.

Ranim rụt rè tiến lại gần cô gái, nhìn âu yếm vào mắt nàng rồi ôm nàng
trong tay.

- Nàng có muốn làm vợ ta không? - Chàng thì thầm hỏi.

Ranim đã sống hạnh phúc bên nàng công chúa của mình. Nữ hoàng Sa mạc
chẳng thể làm hại nàng nữa vì cô gái có đôi mắt nhung ấy đã được tình yêu
của người chồng luôn bảo vệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.