TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 107

Em bé bước đi. Trong lúc mủi lòng, em vẫn cầm chiếc cát két ở trong tay,

gió lùa vào mái tóc vàng hoe của em, hất tung những chùm tóc xoăn dài.

Đến góc phố, em ngoặt vào một ngõ hẻm đi ra bờ sông. Ở đó, mẹ em quỳ

gối trên chiếc ghế dài đang ráng hết sức nện cài bàn đập xuống những bó
quần áo to tướng. Cửa cống ở cối xay đã mở, dòng nước chảy xiết, kéo trôi
những tấm khăn trải giường lớn, đe dọa lật đổ cả chiếc ghế dài. Chị thợ giặt
bắt buộc phải dùng hết sức chống chân xuống giữ.

Chị nói với con:

- Một tí nữa thì mẹ bị nước cuốn đi. May quá! Con đã đến, mẹ đang cần

phải lấy lại sức một chút. Nước buốt quá mà mẹ phải ngâm ở đây sáu tiếng
đồng hồ rồi. Con có mang gì cho mẹ không?

Em bé rút chai rượu ra. Người mẹ cầm lấy tu một ngụm.

Chị nói:

- Tốt quá! Nóng cả người! Một ngụm này đã rẻ hơn mà lại công hiệu

ngang một bát súp. Con trai của mẹ uống một tí đi, trông mặt con tái lắm.
Đã sang thu rồi đấy, mặc quần áo mỏng thế chắc con mẹ rét lắm. Úi chào!
Sao mà cái nước này buốt thế! Cốt là mẹ đừng ốm! Nhưng không, không
thế được. Đưa mẹ uống ngụm nữa. Con cũng uống đi, một giọt thôi nhé!
Chớ có quen thói, con yêu quý tội nghiệp của mẹ!

Chị rời cái ghế dài lên bờ. Nước rỏ giọt từ chiếc áo và manh chiếu quấn

quanh người. Chị lại nói:

- Mẹ đem hết sức lực ra làm việc đến nỗi gần như bật máu ra đầu ngón

tay; nhưng mẹ vui lòng làm để nuôi con một cách lương thiện, con trai yêu
quý của mẹ!

Lúc đó có một người đàn bà nhiều tuổi hơn một chút, ăn mặc rách rưới đi

tới. Chị ta liệt một nửa chân và chột mắt. Chị kéo một búp tóc lớn xuống
che con mắt bị tật, nhưng lại càng làm cho người ta thấy rõ hơn. Chị là bạn
của chị thợ giặt. Hàng xóm gọi chị ta là Martha què tóc xõa.

Martha nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.