TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 161

chàng trai thì lại nghĩ rộng hơn, nam giới vẫn thường thế. Anh ta mơ thấy
mình là một đứa trẻ con ngoài phố, như biết bao đứa vẫn đi qua trước mặt
anh; anh mơ thấy mình có bốn shilling (bốn xu) và sẽ dùng để mua cô nàng
mà chén.

Họ vẫn cứ nằm trong tủ hàng của bác ngày này sang tuần khác. Dần dà

họ khô đét đi. Tâm tình của cô gái ngày càng trở nên đa cảm, đúng như tâm
tính của một người đàn bà thật.

“Nàng thở dài nói rằng: “Ta được ở bên chàng lâu đến thế này cũng vui

sướng lắm rồi”.

Rồi nàng vỡ làm đôi đánh tách một cái và qua đời.

Anh chàng kia tự nhủ: “Nếu nàng biết mối tình của ta thì chắc hẳn nàng

phải cố mà sống chứ”.”

Ông hàng bánh nói tiếp:

- Câu chuyện chỉ có thế và đây là hai nhân vật. Đây không phải là những

chiếc bánh ngọt thường đâu mà là những nhân vật đặc biệt đã chứng minh
rằng mối tình câm không bao giờ đưa đến một kết quả nào cả. Đây cầm lấy,
bác cho các cháu đấy.

Ông đưa cho Joanna chiếc bánh hình người con trai hãy còn nguyên vẹn.

Knud được hai mảnh trước kia là chiếc bánh hình cô con gái.

Nhưng hai đứa trẻ xúc động vì câu chuyện thương tâm đến nỗi không nỡ

ăn cặp tình nhân ấy.

Hôm sau, chúng đem họ ra nghĩa địa. Chúng ngồi xuống cỏ, bên tường

nhà thờ quanh năm phủ đầy những tràng hoa trường xuân. Chúng đặt hai
chiếc bánh ngọt vào một cái khám xây trong tường giữa đám hoa lá tràn đầy
ánh nắng và kể lại câu chuyện mối tình câm chẳng đi đến đâu cả cho một lũ
trẻ con khác nghe.

Đứa nào cũng thấy câu chuyện thật là lý thú nhưng khi chúng muốn xem

lại cặp uyên ương xấu số thì cô gái đã biến mất. Một đứa con trai nhớn đã
ăn sống nuốt tươi mất rồi. Knud và Joanna khóc sướt mướt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.