TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 189

năm năm trời nay! Than ôi! Nước mưa làm tôi trương phềnh lên thế này!
Nom mới xấu xí làm sao! Tôi cam đoan với anh rằng đó là một nhục hình
ác nghiệt đối với một tiểu thư con nhà khuê các như tôi.

Quay lặng thinh, chú đang tưởng đến mối tình xưa, và đoán ngay đấy

chính là người chú đã yêu say đắm hồi còn trẻ.

Bỗng chị sen đi tới, định đem thùng rác đi đổ. Chị reo lên:

- Ô này, con Quay vàng đây rồi!

Chị cầm lấy và đem về trả cho trẻ con. Thế là Quay lại được sống lại

cuộc đời vinh quang. Còn Bóng thì bị quẳng ra ngoài phố, Quay chẳng bao
giờ còn nhắc đến mối tình xưa nữa. Khi cô cậu trông thấy cô ả trương
phềnh vì nước mưa, nom rúm ró và gớm chết, cu cậu đã lờ đi, không nhận
cô ả nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.