TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 219

- Mình phải ra ngay thành phố xem kết quả ra sao mới được!

Đi đến đâu chàng cũng thấy bàn tán về sự việc vừa xảy ra. Anh hỏi, ai

cũng tả các pháo hoa kỳ lạ ấy theo mắt nhìn riêng của mình, nhưng ai cũng
nói chưa từng thấy gì thích bằng thế.

Người thì bảo:

- Tôi đã trông thấy thần hoàng nước Thổ Nhĩ Kỳ, người có đôi mắt sáng

như sao và bộ râu giống như nước đang sủi bọt.

Kẻ thì nói:

- Người khoác một cái áo choàng bằng lửa. Trong những nếp áo có nấp

những tiên đồng tuyệt đẹp!

Hôm ấy, anh chỉ nghe thấy người ta ca ngợi không tiếc lời. Hôm sau đã là

ngày cưới rồi.

Anh trở về khu rừng để chui vào hòm. Nhưng tìm đâu cho thấy? Than ôi,

nó đã cháy mất rồi. Một cái pháo hoa còn sót lại đã bắt lửa, và bây giờ cái
hòm đã thành tro. Anh bạn của chúng ta không thể bay và trở lại gặp công
chúa được nữa. Nàng đứng đợi… suốt cả ngày trên gác thượng, đợi, đợi
mãi…

Nhưng chàng thì vừa chu du thiên hạ vừa kể chuyện. Nhưng chuyện

chàng kể sau này không được vui bằng câu chuyện những que diêm chàng
đã kể cho vua, hoàng hậu và công chúa nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.