TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 229

Quan lão thừa tướng cứ vểnh tai chăm chú nghe cho thuộc để khi vào tâu

với hoàng đế có thể lặp lại đầy đủ từng câu từng chữ.

Hai tên đại bợm lợi dụng dịp may, xin cấp thêm vàng để thêu vào vải.

Chúng thủ vàng vào túi và vẫn tiếp tục làm việc không kém phần say sưa
trước khung cửi rỗng tuếch.

Chẳng bao lâu hoàng đế lại cử một viên quan tài giỏi khác đến xem hai

tên thợ dệt đến đâu rồi và vải sắp đem ra dùng được chưa.

Ông này cũng chẳng hơn gì quan thừa tướng.

Ngài nhìn, nhìn mãi, nhưng chỉ có hai chiếc khung cửi rỗng tuếch, nên

ngài cũng chẳng nom thấy gì hơn.

- Bẩm quan lớn, vải này đẹp đấy chứ ạ? - Hai tên bợm vừa hỏi vừa chỉ

vào tấm vải tưởng tượng mà ra sức thuyết minh.

Quan lớn nghĩ thầm: “Mình có phải là thằng ngu đâu! Hay là mình không

làm tròn phận sự? Dẫu thế nào cũng chớ để lộ cho ai biết!”.

Bởi vậy, tuy không nhìn thấy gì, ngài cũng ngắm nghía và quả quyết với

hai tên đại bợm là ngài rất say mê về màu sắc và những vân hoa tuyệt mỹ
trên tấm vải.

Ngài tâu với hoàng đế: “Muôn tâu bệ hạ, không có gì đẹp bằng!”.

Mọi người trong kinh thành đều bàn tán về tấm vải kỳ lạ ấy.

Thế là hoàng đế muốn đến xem vải lúc vẫn còn ở trên khung cửi. Ngài

thấy hai tên thợ dệt không có lấy một mẩu sợi nhỏ trong tay, nhưng vẫn
đang làm việc chí tử. Theo sau Hoàng đế là cả một lũ nịnh thần, trong đó có
hai vị tài giỏi đã được hoàng đế cử đến trước đây. Hai vị quan lớn nói:
“Muôn tâu bệ hạ, bệ hạ xem có đẹp không ạ? Màu sắc, vân hoa tuyệt mỹ
đến thế là cùng!”.

Rồi hai ngài cứ nhìn khung cửi rỗng, trong bụng cứ tưởng là mọi người

đều nhìn thấy vải cả.

Hoàng đế nghĩ thầm: “Hừ, quái thật! Ta chẳng thấy gì cả! Gay thật! Ta

mà ngu ư? Hay ta không phải là một vị đế vương nhân đức? Thế này thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.