TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 347

JEAN BỊ THỊT

>>> Bản tiếng Anh

Ở giữa vùng thôn quê, có một cái lâu đài cổ, trong lâu đài có một ông

hoàng già và hai cậu con trai.

Các cậu này thông thái đến nỗi người khác chỉ cần hiểu biết bằng một

nửa các cậu cũng đã khá uyên bác rồi. Họ đều muốn hỏi con gái nhà vua và
họ có thể làm việc ấy vì công chúa đã tuyên bố sẽ lấy người nào có tài ứng
phó trước mặt nàng.

Cả hai cậu dành ra tám ngày để chuẩn bị. Công chúa chỉ ra hạn có từng

ấy ngày, nhưng như thế cũng thừa đủ đối với các cậu: các cậu tài cao học
rộng nên sau tám ngày đã chuẩn bị xong xuôi. Một cậu học thuộc lòng cả
quyển tự vị Latin và tất cả các số báo hằng ngày ra trong thành phố ba năm
gần đây, đọc xuôi hay đọc ngược cũng được. Cậu kia học thuộc làu bộ luật
và tất cả sự hiểu biết của một vị quan tòa; cậu cho rằng mình có đủ tài để
ngồi bàn việc nước. Cậu lại còn khéo tay biết cả thêu thùa nữa. Cả hai đều
tự phụ rằng mình sẽ lấy được công chúa.

Cha các cậu cho mỗi người một con ngựa; cậu thuộc tự điển và báo chí

được con ngựa đen; cậu thuộc luật và biết thêu thùa được con ngựa trắng
như sữa. Họ còn dùng dầu hạnh nhân bôi nhờn mép để có thể nói được lâu.

Khi các cậu lên ngựa, quân hầu đầy tớ đến trực sẵn cả ở sân nhà dưới.

Lúc đó cậu em giai thứ ba đến. Đúng là ba anh em, nhưng cậu thứ ba quá
dốt nên chẳng ai đếm xỉa đến. Người ta chỉ gọi cậu là Jean bị thịt mà thôi.
Cậu hỏi các anh:

- Các anh đi đâu mà diện quần áo ngày hội thế?

- Đi lên kinh đô đàm đạo với công chúa đây. Mày không nghe quân lính

đánh trống loan báo khắp nước à?

Rồi họ kể lại cho cậu nghe đầu đuôi câu chuyện. Jean bị thịt bảo:

- Này, tôi sẽ đi với các anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.