TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 376

lòng càng thêm đau đớn bội phần. Nàng thở dài: “Ước gì ta đủ mười lăm
tuổi! Chắc rằng ta sẽ yêu cuộc đời và những con người trên ấy.”

Cuối cùng, nàng đã đến tuổi mười lăm.

Bà nàng bảo:

- Thế là cháu đã trưởng thành. Lại đây để bà trang điểm cho, như các chị

cháu.

Bà đặt lên tóc nàng một mũ miện hình hoa sen, dát ngọc, và ra lệnh cho

tám con ngọc trai cặp vào đuôi nàng để tỏ rõ ngôi thứ của nàng.

Công chúa kêu lên:

- Đau quá!

Bà nàng bảo:

- Muốn đẹp thì phải chịu đau một tí.

Nàng tiên cá chỉ muốn quẳng tất cả ngọc trai và mũ miện nặng trình trịch

đi! Nàng thích trang điểm bằng những bông hoa đỏ trồng trong vườn kia,
nhưng nàng không dám trái lệnh bà Thái hậu.

- Cháu đi đây, bà ạ!

Nàng vừa reo vừa lao mình lên mặt biển, nhẹ nhàng như bọt bong bóng.

Nàng lên tới mặt biển thì mặt trời lặn, mây còn ánh màu da cam, và trên

bầu trời rực lửa, sao hôm đã lấp lánh sáng ngời. Không khí êm đềm, mát mẻ
mặt biển phẳng như gương. Gió lặng, một con thuyền ba cột buồm đứng im
phăng phắc, chỉ trương một cánh buồm. Thủy thủ đang nghỉ ngơi. Tiếng
đàn, tiếng hát vọng ra và đến đêm, hàng ngàn ngọn đèn lồng thắp sáng
trưng.

Quốc kỳ của tất cả các nước giăng trên thuyền và tung bay trước gió.

Nàng tiên cá bơi đến gần các cửa sổ ở mạn thuyền, và mỗi lần sóng nâng
nàng lên, nàng nhìn được cả vào bên trong thuyền. Trong ấy có rất nhiều
người ăn mặc sang trọng, người mặc đẹp nhất là một Hoàng tử có đôi mắt
to đen nhánh, chạc mười sáu tuổi. Hôm nay chính là ngày hội mừng sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.