TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 381

- Cháu đừng nghĩ nhảm, dù sao chúng ta vẫn còn sung sướng hơn loài

người nhiều lắm.

- Thế là cháu sẽ phải chết và hóa thành bọt bể ư? Lúc đó chẳng còn nghe

thấy tiếng sóng vỗ nhịp nhàng, chẳng còn nhìn thấy hoa nở và mặt trời ửng
hồng ư?

Thái hậu nói thêm:

- Không cháu ạ, chỉ cần có một người yêu thương cháu thiết tha hơn cả

cha mẹ. Nếu tâm hồn và tình yêu người đó dồn cả cho cháu và có một đức
cha đặt tay cháu vào tay người đó thì lúc ấy hồn người đó truyền qua cháu
và cháu sẽ được hưởng phần hạnh phúc dành riêng cho loài người. Nhưng
việc đó không bao giờ có được. Ở dưới đáy bể chúng ta cho cái đuôi cá là
đẹp nhất thì loài người lại cho là gớm ghiếc. Họ lại cho cặp chân nặng nề
của họ mới đẹp kia!

Nàng tiên cá thở dài buồn bã nhìn cái đuôi của mình.

Thái hậu bảo:

- Thôi cháu đi vui chơi với bà. Bà cháu ta sẽ nhảy nhót cho thỏa ba trăm

năm của chúng ta. Cuộc đời như thế cũng đủ lắm. Cháu đi với bà! Tối nay
có dạ hội khiêu vũ trong cung đấy.

Thật vậy, ở trên mặt đất, người ta không thể tưởng tượng được một khung

cảnh lộng lẫy đến thế. Gian phòng khiêu vũ rộng lớn, tường và trần toàn
bằng một thứ thủy tinh dày, trong suốt. Hàng mấy trăm con ngao khổng lồ
xanh đỏ xếp thành hai hàng dọc, cạnh chúng là những ngọn đuốc có ánh lửa
xanh lam chiếu tỏa khắp gian phòng, trông hệt như một bể ánh sáng rực rỡ.
Hàng ngàn cá lớn, cá con, vẩy đỏ, vẩy vàng, vẩy bạc, bơi tung tăng bên
ngoài tường kính.

Thanh niên nam nữ sống dưới đáy biển nhảy múa và hát êm ái trên một

dòng nước chảy giữa gian phòng, loài người không thể có giọng hát hay đến
thế. Nàng công chúa út hát hay nhất.

Mọi người hoan nghênh nàng và có lúc nàng sung sướng nghĩ rằng giọng

hát của nàng có thể hay nhất trần gian, trên đất liền cũng như trên mặt biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.