TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 402

CÔ BÉ CHĂN CỪU VÀ CHÚ THỢ NẠO ỐNG KHÓI

>>> Bản tiếng Anh

Các bạn đã bao giờ trông thấy một cái tủ cổ, đen nhánh và chạm trổ đủ

các kiểu lá cây chưa? Trong căn phòng lớn của gia đình chúng tôi có một
cái tủ như vậy đấy. Vật ấy là của gia bảo, từ thời cụ kỵ chúng tôi để lại. Từ
mặt đến chân đầy những hình chạm trổ mỹ thuật: hoa hồng, uất kim hương
và cành lá rườm rà, ở giữa nổi lên những hình đầu hươu. Chính giữa tủ là
một hình người có bộ mặt trông đến tức cười, nhưng thực ra thì người ấy
đang nhăn nhó. Hình người ấy có chân như chân dê, lại có đôi sừng nhỏ
trên trán và một bộ râu dài.

Phải có khiếu mỹ thuật và mất nhiều công phu mới chạm trổ được như

vậy. Thật là một kiệt tác. Hình người chăn dê luôn luôn nhìn xuống cái mặt
bàn kê dưới tấm gương, trên bàn có bày tượng một cô bé chăn cừu xinh
xinh bằng sứ. Cô đi giày thếp vàng, trên váy có dính một đóa hoa hồng. Cô

còn có một chiếc mũ vàng và một cái gậy

[49]

xua cừu nữa. Tóm lại, cô rất

xinh.

Gần bên cô có một chú thợ nạo ống khói cũng bằng sứ, nhưng đen như

than. Chú cũng sạch sẽ như ai, sở dĩ chú làm nghề nạo ống khói vì người ta
đã nặn chú như thế. Giá người ta nặn chú thành hoàng tử thì cũng được
thôi. Chú đứng đấy với chiếc thang nhỏ của chú, má đỏ như má con gái.
Khuyết điểm tại người nặn tượng, nhẽ ra chú đứng kề ngay bên cô gái chăn
cừu và, do sống gần với nhau như vậy, nên họ đã đính hôn với nhau. Cả hai
đều trẻ, đều làm bằng một loại sứ như nhau, và đều dễ vỡ.

Gần đấy có một cái tượng cũng bằng sứ, to gấp ba lần hai tượng kia. Đó

là tượng một ông phỗng già biết lắc lư cái đầu và tự xưng một cách vô căn
cứ là ông nội của cô bé chăn cừu.

Lão quả quyết rằng đã là cháu thì cô bé phải nghe theo lời lão. Gã chăn

dê bên tủ gật đầu tán thành vì lẽ gã muốn lấy cô gái chăn cừu.

Phỗng già bảo cô bé:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.