TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 42

Anh chàng Saperli đáng thương nằm bẹp trong giường. Cả ngày hôm sau

người ta không trông thấy hắn. Đến tối, hắn tìm Rudy và bảo em: “Cậu viết
cho tôi một cái thư. Saperli này không viết nhưng biết ra bưu điện bỏ thư”.

Rudy hỏi:

- Viết thư hộ anh à? Gửi cho ai?

- Gửi cho Đức Chúa Jesus của chúng ta.

- Anh nói gì thế?

Anh chàng ngớ ngẩn đáng thương nhìn Rudy bằng một vẻ cảm động

nhất, chắp tại là thì thầm, vừa nghiêm trang vừa thành kính: “Jesus ma, lạy
Chúa tôi, Saperli này muốn viết cho Chúa để xin Chúa cho Saperli được
chết thay cho ông chủ”.

Rudy xiết chặt tay anh ta và phải vất vả mới giảng giải được cho anh hiểu

rằng là thư sẽ không lên đến được trên trời và cũng không làm cho người
chết sống lại được.

Sau khi làm lễ chôn cất xong, bà thím bảo:

- Bây giờ cháu là cột trụ trong gia đình.

Và thật tình Rudy là như thế.

IV - NÀNG BABETTE

Ai là thiện xạ giỏi nhất tổng Valais? Những con nai biết rõ điều đó và bảo

nhau: “Này, phải rất coi chừng khi gặp Rudy”. Ai là người thợ săn đẹp trai
nhất vùng? Các cô thiếu nữ trả lời: “Ồ! Đó là Rudy!” nhưng họ không thêm
câu: “Phải coi chừng anh ta”.

Và kể cả những bà mẹ nghiêm khắc nhất cũng không nói câu đó vì anh

chàng lễ phép với các bà mẹ biết bao, chào hỏi các bà duyên dáng biết bao,
và vui vẻ, hoạt bát, đáng yêu biết bao!

Đôi má rám nắng, bộ răng trắng muốt, đôi mắt đen, bóng như hạt huyền,

thật là một chàng trai đẹp quá chừng.

Anh không thấy buốt khi bơi trong suối hoặc trong hồ nước giá lạnh vùng

Alps. Anh nhào lên lặn xuốn như một con cá. Không ai khéo trèo bằng anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.