TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 477

đâu. Đây là đôi găng lót lông của mẹ tớ, đằng ấy xỏ vào thì đến tận khuỷu
tay đấy. Nào mang găng vào! Giờ thì đằng ấy giống bà mẹ xấu xí của tớ rồi
đấy, ít nhất cũng giống ở đôi tay.

Gerda khóc òa lên vì sung sướng.

- Tớ chẳng thích đằng ấy khóc đâu! - Con bé nói - Phải tươi tỉnh lên chứ!

Này! Đây là bánh mì và một miếng jambon. Đằng ấy sẽ không sợ chết đói
đâu.

Nói rồi nó buộc hai thứ ấy vào lưng nai, mở cửa, nhốt lũ chó lại, lấy dao

cắt thừng buộc nai và nói:

- Chạy đi, và nhớ trông nom cô bé đấy nhé!

Gerda chìa đôi tay đeo găng cho con gái lũ kẻ cướp và nói vài lời từ biệt.

Nai lao vào rừng, nhảy qua bụi rậm, rễ cây, vượt qua đồng ruộng và đầm
lầy. Chó sói và lũ cáo hú lên: “Hú! Hú!” nghe như tiếng hắt hơi dồn dập
trong không trung.

Nai nói:

- Trông kìa! Bắc cực quang quen thuộc của tôi đang lóe sáng khắp bầu

trời.

Nai chạy cả ngày lẫn đêm. Gerda ăn hết cả bánh, hết cả jambon và cuối

cùng, nai đã đưa em tới Laponie.

Truyện thứ sáu - Bà lão xứ Laponie và bà lão người Phần Lan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.