TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 489

- Ở Châu Phi về đấy mẹ ạ. Con đã gặp một đoàn người băng qua sa mạc,

phải giết con lạc đà cuối cùng để lấy nước uống. Nhưng dạ dày lạc đà ít
nước quá. Mặt trời như thiêu như đốt, cát nóng bỏng. Con bốc cát lên, cuộn
thành một cơn lốc, thành những cột cát khổng lồ. Giờ đây cả đoàn đã bị
chôn vùi dưới cát rồi. Trên xác họ, cát đã chất thành núi. Nếu lần sau qua
nơi ấy, con sẽ thổi vào đống cát, xương cốt sẽ lộ thiên, mặt trời sẽ làm trắng
xương ra và ai qua đó sẽ thấy rằng trước họ đã có người bỏ xác ở đó.

- Thế là mày toàn làm những điều ác, - bà mẹ nói, - chui ngay vào trong

bao!

Và hắn chưa kịp chống cự thì và đã ôm chặt lấy hắn, tống cổ vào bao.

Hắn lồng lộn ở trong bao. Nhưng bà lão ngồi lên bao làm hắn phải nằm yên.
Hoàng tử nói:

- Các ông con của bà thật là đáo để!

- Đúng thế, - bà lão đáp, - nhưng chàng thấy tôi cũng chẳng phải tay vừa

đấy chứ? À, thằng thứ tư về đây rồi!

Đó là gió Đông, mặc quần áo kiểu Trung Quốc.

- Ơ kìa! Con ở Trung Quốc về đấy ư? - Bà mẹ hỏi - Mẹ cứ tưởng con lên

Thiên đường.

- Không, mai con mới lên trên ấy, - Gió Đông nói. - Thế là vừa đúng một

trăm năm con mới trở lên trên ấy. Con ở Trung Quốc về, ở đấy con đã lắc
chuông trên lầu Hoàng cung.

Bà mẹ nói:

- Toàn chuyện tếu cả. Mai con lên Thiên đường có lẽ bổ ích hơn. Lên đấy,

nhớ lấy cho mẹ vài chai nước ở suối Chân lý.

- Con sẽ nhớ, - Gió Đông nói. - Nhưng sao mẹ lại nhét anh gió Nam vào

bao thế? Cho anh ấy ra ngoài đi để anh ấy kể chuyện về Phượng hoàng cho
con nghe. Vì cứ trăm năm một lần, khi con lên thăm, lần nào nàng công
chúa trên ấy cũng hỏi thăm tin tức của Phượng hoàng. Thôi đi mẹ, mở bao
thả anh ấy ra. Con mang về cho mẹ một ít chè tươi, tự tay con hái đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.