TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 536

Sau cùng, mụ nói với con thứ ba:

- Cóc hãy bám vào tim nó, gợi cho nó những ý nghĩ xấu để cho nó và

những kẻ khác phải khổ sở.

Nói rồi, mụ thả ba con cóc vào nước làm nước biến ngay thành màu xanh

ngắt, mụ gọi nàng Liza vào, cởi quần áo cho nàng và bắt nàng phải tắm. Khi
Liza vừa bước vào bồn nước thì con cóc thứ nhất bám vào tóc nàng, con thứ
hai bám vào trán nàng và con thứ ba bám vào ngực nàng.

Hình như Liza không biết gì cả và khi nàng bước ra khỏi bồn nước thì ba

đóa hoa anh túc nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Nếu cóc không có nọc độc và
mụ phù thủy không ôm hôn chúng thì chúng đã biến thành ba bông hồng.
Tuy nhiên, chúng cũng đã biến thành hoa vì chúng đã bám vào đầu và tim
nàng Liza. Vì nàng rất ngoan đạo và tâm hồn rất trong trắng nên ma thuật
không thể làm gì được nàng.

Khi mụ hoàng hậu độc ác thấy thế mụ bèn lấy nhựa vỏ trái hồ đào sát vào

người Liza làm cho nàng đen thui đi, mụ còn xoa thuốc mỡ thối vào mặt
nàng và làm rối bù bộ tóc dài và đẹp của nàng. Không còn có thể nhận ra
nàng Liza xinh đẹp nữa.

Khi vua cha nhìn thấy nàng, ngài khiếp sợ và tuyên bố rằng nàng không

phải là con gái mình. Chẳng ai muốn nhận nàng, ngoài con chó giữ nhà và
đàn chim nhạn, nhưng chúng chỉ là những con vật khốn nạn, có nói cũng
chẳng ai thèm nghe.

Nàng Liza đáng thương khóc sướt mướt và nghĩ đến các anh nàng. Nàng

buồn bã trốn khỏi cung vua, lang thang suốt ngày ngoài đồng và cuối cùng
nàng đi tới một khu rừng lớn. Nàng chẳng biết rồi sẽ đi đến đâu nữa. Tuy
nhiên, trong lúc buồn nản, nàng vẫn luôn luôn muốn đi tìm các anh nàng,
giờ đây chắc hẳn cũng đang lang thang khắp thiên hạ như nàng.

Nàng vừa đi được vài bước trong rừng thì trời sắp tối. Nàng bị lạc và

chẳng còn có thể tìm thấy đường nữa. Nàng nằm xuống đám rêu, cầu kinh
xong thì gối đầu lên một rễ cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.